Tìm kiếm: nhà-cửa
Người phụ nữ trong hoàn cảnh nào cũng phải chịu những thiệt thòi, đáng tiếc có những người đàn ông lại không bao giờ thấu hiểu.
Vợ ở nhà ăn bám, càng nghĩ càng tức nên bữa trưa đó ông bà lên chơi, tôi đưa cho vợ đúng 50 nghìn đi chợ, bảo rằng mình hết tiền rồi, chỉ còn mỗi từng đó. Ông bà là người nhà, ăn tạm cái gì chẳng được, đâu cần quan trọng hóa vấn đề.
Tôi bảo vợ gọi điện ngay cho mẹ, yêu cầu bà trả lại 5 cây vàng cho mẹ tôi. Tôi sẽ bỏ qua vì nghĩ cho hai đứa con thôi.
Không nghe tiếng vợ cằn nhằn nữa tôi lại thấy hối hận vô cùng.
Mới chỉ nửa năm anh đã thế này, không biết sau 1 năm thì trông anh thế nào!
"Vì bát nước chấm...", Thắng mỉm cười đưa ra câu trả lời khiến Loan sững sờ "câm nín". Tất nhiên Loan không hiểu ý nghĩa đằng sau câu trả lời ấy và Thắng cũng không có ý định giải thích cho cô.
Tôi gọi điện về cho mẹ nói rằng thời gian tới tôi có việc đột xuất, hẹn dịp khác sẽ đón bà lên chơi thật lâu.
Già nhân ngãi non vợ chồng với Thuật gần 1 năm mà số tiền chắt bóp suốt 5 năm làm công nhân của tôi cứ vơi dần. Bởi Thuật luôn có lý do để tôi vui vẻ gật đầu chi cho anh khi là quần áo, giày dép thời trang, khi bán hộ anh chiếc xe máy cũ, rồi thêm tiền mua cho anh xe máy mới: “chỉ dành đèo bà hoàng xinh đẹp của đời anh! ...”.
Hôm đó tôi vừa hẹn một chị ở cùng chung cư đi siêu thị thì phát hiện ra quên ví tiền nên quay lại. Tôi chẳng ngờ, đó cũng là lúc mình nghe được sự thật đáng sợ.
Nhà cửa rất yên ắng, đêm đã khuya chắc hẳn vợ tôi và con gái đã ngủ say. Tôi vào phòng riêng của con gái trước thì không thấy con bé đâu cả. Nghĩ rằng hôm nay tôi đi vắng nên con bé mè nheo đòi sang ngủ với mẹ, tôi liền sang phòng ngủ chính tìm vợ con.
Tới khi mẹ con Hương xuất viện về nhà, cách bà chăm con dâu ở cữ khiến cô gần như nổi cáu. Hôm nào Thành mua thức ăn dặn mẹ nấu, bà cũng cắt bớt lại chỉ làm 1 phần.
Khi quân phát xít Đức chiếm đóng phần lớn châu Âu và Bắc Phi trong Thế chiến thứ hai, vàng, đồ tạo tác có giá trị và những bức tranh vô giá đã biến mất khỏi các lãnh thổ bị chinh phục, và nhiều kho báu trong số này vẫn bị mất tích cho đến ngày nay.
Nhiều người thắc mắc vì sao muỗi đốt họ nhiều mà không đốt người khác, có phải vì "thơm thịt" như người ta vẫn đồn hay không.
Nghe những lời nói của chồng mà nước mắt tôi cứ thế tuôn ra, bất chấp cả chuyện nhà đang có khách.
Năm 1992, tại ngôi làng Aceredo, nằm ở vùng Tây Bắc của Tây Ban Nha, gần biên giới với Bồ Đào Nha, khoảng 120 cư dân đã buộc phải rời khỏi nơi mà họ gọi là nhà, để lại một vùng đất hoang.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
































