Tìm kiếm: nhà-quê
Có nhiều vai diễn hay, hát không dở, sự duyên dáng thì “vô đối”. Tất cả đã đưa Hoài Linh thành “người chọc cười” được yêu thích bậc nhất của làng hài Việt.
Mẹ anh tìm gặp tôi rất nhiều lần. Bà dọa dẫm, cảnh báo tôi không được quyến rũ con trai bà bởi vì không đời nào bà cho anh lấy tôi làm vợ.
Phong hốt hoảng quay lại, quả đúng là vợ đang đứng ngay sau anh. Mặt Hương lạnh tanh, không chút cảm xúc.
Thời gian trôi đi, chúng ta đạt được rất nhiều nhưng cũng mất đi rất nhiều thứ. Chúng ta mất đi những điều gì khi ngày một giàu có.
Người mẹ già im lặng, không nói bất cứ một câu nào. Bà không phải ngu mà không thừa biết ý của các con bà là gì. Miếng cơm dù nhỏ, lại còn chỉ là cơm không mà bà vẫn thấy nó nghẹn đắng trong cổ họng.
Từ trước đến giờ, Thúy luôn bỏ qua những câu nói coi thường của mẹ chồng nhưng càng ngày sống chung với nhau, cô càng cảm thấy mệt mỏi và khốn khổ.
Chị dâu tung chiêu hiểm hóc trị “dứt nọc” em chồng xấu tính nhưng vẫn kiếm cớ để được bênh chằm chặp
"Bực mình, tôi nhắc nhở thì chồng tôi lại bảo chị dâu gì mà ích kỷ còn cô ấy giở trò khóc lóc tủi thân. Thấy vậy, tôi cười khẩy tuyên bố với chồng", cô vợ chia sẻ.
Mẹ tôi thấy con dâu lần đầu tiên dám bật lại như vậy thì la lối um sùm rồi khóc lóc chạy đến bàn thờ bố tôi. Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi không còn muốn về nhà nữa. Mọi thứ chỉ làm tôi ngày càng điên đầu.
Việc hôn nhân của Nam và Trinh chưa bao giờ được bà Duyên ủng hộ. Tuy nhiên, vì Nam dứt khoát chỉ lấy mình Trinh nên bà đành chấp nhận.
Mẹ Lan xấu hổ đỏ mặt chẳng biết nói gì. Cả hội hôn cũng yên lặng như thể ngóng chờ diễn biến tiếp theo. Lan liền nắm chặt tay mẹ mỉm cười rồi quay sang mẹ chồng bảo.
Nhắc tới Hoa Đà, hậu thế sẽ nhớ ngay tới người thầy thuốc được mệnh danh là thần y nổi tiếng trong lịch sử y học Trung Hoa. Vị danh y này cũng từng được đánh giá là nhân vật có cống hiến to lớn đối với sự phát triển của y học Trung Quốc.
Tôi vừa xách valy về nhà sau 10 tháng lên Thủ đô bế cháu nội. Lúc tôi về, bà con làng xóm kéo đến, người cười người nói, người chúc mừng tôi đã “hoàn thành nghĩa vụ”. Tôi chỉ biết cười, nhưng lòng tôi thì đau như cắt….
Lúc mới cưới ai cũng bảo Hằng "chuột sa chĩnh gạo" nhưng chỉ sau hai năm, cô đã xách túi bước ra khỏi căn biệt thự đó mà không hề nuối tiếc.
Chỉ vì đi xin vài bộ đồ cho con trai sắp chào đời từ người đồng nghiệp mà tôi bị mẹ chồng buông lời dè bỉu, khinh khi. Chưa hết, bà còn xúc phạm tới cả gia đình tôi, vậy nên tôi đã nhẹ nhàng "bật" lại bà.
Thảo chưa bao giờ chủ động gọi điện hỏi thăm bố mẹ chồng chứ đừng nói tới việc tự về quê thăm ông bà mặc dù nhà Huy cách Hà Nội chưa đầy 60 cây số.
End of content
Không có tin nào tiếp theo