Tìm kiếm: quê ngoại
Lời nói đó của anh không đủ bù đắp nỗi đau mẹ con tôi đang trải qua.
Tôi thật sự quá thật vọng về chồng nên quyết định ly hôn. Khi tôi đưa đơn ly hôn thì chồng quỳ gối khóc lóc van xin tôi.
Mọi người không thể tưởng tượng được đâu, một tháng qua mẹ chồng mang tiếng lên chăm dâu ở cữ nhưng thực ra bà đi nghỉ dưỡng thì đúng hơn.
Có điều chị dâu lại chẳng hề muốn đón mẹ chồng về ở cùng. Mẹ tôi thì mong đợi vì ở nhà thuê với anh thứ khó chịu lại khổ vô cùng.
Sau đấy bà gửi lên cho tôi chục triệu nhưng tôi giận gửi trả lại vì trong hoàn cảnh ấy tôi chỉ cần sự quan tâm, thương yêu của mẹ, không cần tiền.
Mặc kệ cả gia đình xúm vào chửi bới, em dâu tôi vẫn gác chân lên ghế ngồi xem tivi như thể nó không phải kẻ gây ra chuyện!
Đó là bữa cơm cuối cùng tôi góp mặt vì sau đó mẹ đã đưa tôi đi nơi khác sống.
Nghe N. chê bố mẹ mình bằng toàn từ ngữ xúc phạm, tôi thương ông bà đến trào cả nước mắt.
Nước từ đôi mắt đã đục ngầu trào ra. Lần đầu tiên tôi thấy người cha lạnh nhạt của mình khóc.
Hay anh muốn bù đắp tình cảm cho mẹ con em? Ngày em thương anh nhất, lại là lúc anh phũ phàng ra đi, lòng dạ có còn gì nữa đâu anh. Ngày con bé dại cần tình cảm của cha nhất, anh đành lòng vứt bỏ, thế thì cả đời nó cũng không còn cần anh nữa.
Phải chăng phía trong thùng hải sản đó có thứ gì mà chồng không muốn vợ biết?
Cả đêm hôm ấy, tôi ở nhà bạn và tắt máy. Cho đến sáng hôm sau, khi mở điện thoại, tôi thấy 23 cuộc gọi nhỡ của chồng. Chạy về đến nhà thì thấy phông rạp đã được dựng lên.
Cô ta tức tốc bỏ đi vội vàng không thèm quay đầu lại. Chỉ một câu nói cũng khiến cô bồ chồng sợ chạy mất dép. Vậy dấy, tưởng yêu thương đến đâu hóa ra cũng chỉ là giả tạo.
Bà Hạnh giận lắm, định bỏ đi không thèm quan tâm. Nhưng chưa gì thì thấy chồng bà Hạnh đi ra .
Đây là tâm sự của cô vợ tên T. (Hà Nội). Đó là 1 hành trình dài từ khi gặp áp lực sinh con cho đến cả những chuỗi ngày có con sau này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo