Tìm kiếm: quỳ-xuống
Tôi vừa quỳ xuống, chồng đã thở dài: "Em cứ tiếp tục đi". Tôi không ngờ anh lại nói vậy. Thế rồi chồng tôi bảo, anh không thể có con, vì vậy nên tôi có thể ra ngoài kiếm một đứa cho vui cửa vui nhà.
Anh không đáng được tha thứ. Có lẽ, cuộc sống này vẫn vậy. Anh đánh mất gia đình chỉ vì một phút ham vui.
Lòng tôi rối như tơ vò. Tôi lờ mờ hiểu chuyện thì bà nói “Mẹ xin con hãy để cho mẹ có cơ hội làm trách nhiệm của một người mẹ mà bấy lâu nay mẹ không làm được. Xin con hãy để mẹ bù đắp cho con.”.
Chẳng lẽ lại nói chỉ vì 2 con ngan cuộc hôn nhân của chị tôi tan tành.
Dù đang buồn ngủ nhưng tôi cũng phải gọi chồng vào bên trong và tán dương anh ấy. Chồng ôm tôi từ đằng sau, thơm lên mái tóc tôi và nói "Thấy có đẹp không? Anh đích thân đi mua rồi thay cho em đấy!".
Chồng sung sướng ở với bồ cả năm liền, cho đến một ngày Xuân thấy chồng mình thất thểu về nhà, quần áo thì luộm thuộm. Vừa thấy vợ thì Hải quỳ xuống khóc lóc van xin.
Khi xem xong, chồng tôi quay sang người phụ nữ đang mang thai kia cho cô ta 1 cái tát trời giáng, cô ta vội vàng bỏ chạy mất hút còn mẹ chồng thì ngồi sụp xuống đất khóc lóc than trời.
Chị không còn bất cứ tình cảm gì với anh và cũng không muốn quay lại với anh nữa. Giờ đây anh có hối hận cũng không kịp nữa rồi. Bởi ta nói, có không giữ mất đừng tìm. Anh vốn dĩ không tôn trọng chị nên mới dễ dàng đánh mất gia đình này.
Xác định sẽ đi đến kết hôn nên Ly thường xuyên đưa bạn trai về nhà ăn cơm, nhiều lần ly cũng bảo bạn trai cho mình về chào hỏi mẹ anh. Vậy nhưng Huy đề từ chối và bảo mẹ anh đang sinh sống ở nước ngoài từ lâu.
Và rồi ngày cưới của Kiên và cô gái giàu có cũng diễn ra, ngày hôm đó gia đình Kiên đặt 300 mâm cỗ ở khách sạn cao cấp nhất. Cứ tưởng mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, nào ngờ sát giờ cử hành hôn lễ mà không thấy bóng dáng một vị khách nào. Bố mẹ vợ của Kiên quát lên.
Hôm ấy, biết chồng hẹn bồ ra khách sạn gần công ty để làm vài nháy, Trinh giả vờ lảng vảng quanh đó. Thấy bồ và chồng đang bước tới, Trinh tảng lờ quay sang mua hoa ở gánh hàng rong. Tuấn run rẩy nhìn vợ thì bỗng nhiên thấy cô cúi mặt quay đi.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi.
Tuấn là giám đốc 1 công ty, nhưng vợ anh lại chỉ là cô gái ít học, làm nghề tự do.
Vợ tôi đã cắm cho chồng tận 2 chiếc sừng, mà chiếc sau lại còn đau đớn phẫn nộ hơn chiếc trước...
Cô chẳng nói nhiều mà đưa luôn đơn ly hôn trước ánh mắt sững sờ của anh ta. Mặc cho chồng quỳ xuống xin tha thứ, Ngọc nhất định không bỏ qua.
End of content
Không có tin nào tiếp theo