Tìm kiếm: quê-tôi
Sau biến cố này, cả nhà chồng cũng có thái độ thay đổi hẳn với tôi. Thế mới nói, ở đời không ai biết trước được điều gì.
Loạng choạng bước lên phòng, tôi ôm mặt khóc nức nở. Chẳng ngờ suốt 10 năm qua, anh và gia đình anh đã giấu tôi một bí mật khủng khiếp tới như vậy.
Khi mẹ chồng vừa bảo nghỉ việc, ở nhà làm cơm nhân ngày Rằm tháng 7, tôi cảm thấy rất bực. Nhưng sau cùng thì tôi đã cố giữ bình tĩnh, hỏi ngược lại bà 1 điều khiến bà cũng cứng họng.
Ngày dạm ngõ cũng tới, sau khi nói chuyện 1 hồi, mẹ tôi có nhắc tới tiền thách cưới thì mẹ chồng tương lai sửng sốt, sau đó lớn tiếng phán: "Tôi không bỏ ra số tiền lớn thế mua vợ cho con trai đâu".
200 triệu kia đâu phải của mình cô đâu mà đòi giữ. Nó cũng là công sức của con trai tôi nữa. Cái chuyện cô không sinh đẻ được là lỗi do cô, lâu nay tôi không trách cô ‘cau điếc’ thì thôi. Giờ cô lại định lôi chuyện hiếm muộn ra để đôi co chuyện tiền bạc với mẹ chồng à.
Nhưng tôi làm việc ở thành phố, bao năm vất vả cũng đạt được 1 thành tựu nhỏ, làm quản lý nhỏ tại 1 công ty với thu nhập ổn định hơn 20 triệu. Nếu cưới, tôi phải từ bỏ toàn bộ những gì tôi đã nỗ lực đạt được để về quê, cũng không khác gì 2 bàn tay trắng.
Tôi ân hận! Trái tim tôi như vỡ vụn ra khi nghĩ mình đã ngu muội, dại dột níu giữ tình yêu bằng cái ngàn vàng của người con gái. Bây giờ tôi mới hiểu thế nào là “khôn ba năm, dại một giờ…”.
Nhìn thấy nước mắt bố đẻ tôi chảy dài khi nghe điện của mẹ chồng, tôi nhất quyết không về đó nữa. Không phải tôi giận dỗi gì nhưng tôi có về thì tình trạng này sẽ còn tái diễn. Tôi vẫn luôn nhận được sự khinh ghét của bà.
Anh Lại Văn Điệp, một người khuyết tật ở xã Vũ Ninh (huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình) đã làm được những điều phi thường, trở thành giám đốc doanh nghiệp chuyên sản xuất đồ gỗ mỹ nghệ, tạo việc làm cho trên 30 lao động, chủ yếu là những người khuyết tật từng có hoàn cảnh bất hạnh như anh.
Tôi gần như chết lặng khi nhìn thấy người đàn ông mà mẹ định tái hôn. Ông ấy chính là.
Trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ là con dâu đưa trai về nhà thì chẳng phải là người đàn bà tử tế gì. Thật không ngờ.
Tôi không biết phải làm sao bây giờ để chồng tin và thấu hiểu cho nỗi khổ của tôi, chưa kịp tận hưởng phút giây hạnh phúc đêm tân hôn thì tôi đã phải bước ra khỏi ngôi nhà đó.
Ngay từ đầu tôi đã cảm thấy khó hiểu bởi khi mang thai, mẹ chồng chẳng bao giờ hỏi han câu gì, thế mà lúc sinh cháu bà lại tha thiết bảo các con đưa cháu về cho bà chăm.
Những lời con gái thốt ra khiến tôi choáng váng nhưng sự việc sau đó lại khiến tôi xấu hổ vô cùng.
Tôi đi làm dâu đã được hơn hai năm, sắp tới đây sẽ đón con gái đầu lòng. Nói về quan hệ nàng dâu với nhà chồng, tôi tự thấy mọi thứ đều rất tốt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo