Tìm kiếm: rau-luộc
Hôm nay là ngày em quay trở về nhà sau 10 ngày đi chăm mẹ chồng. Vừa mở cửa, em đã giật mình với cọc tiền trên bàn. Chồng em đoán được ý vợ, anh nhanh miệng nói: “Mẹ vừa nhờ người gửi tiền lên cho em đấy, bà muốn em bất ngờ”.
Tôi cười trừ đi ra ngoài, lấy lý do kéo bạn trai ra hiên nhà nói chuyện. Tôi thể hiện rõ sự bực bội với anh, rõ ràng gia đình anh đang có ý mỉa mai, coi thường tôi.
Nhìn thôi đã thấy thèm luôn rồi!
Tôi quên bật nút nồi cơm thì mẹ chồng mắng hết ngày này qua tháng khác. Đến lượt bà quên thì thản nhiên bảo con dâu, chịu khó nhịn...
Tôi không biết vợ làm thế là có ý gì. Nhưng nhìn mâm cơm, tôi giận dữ đến mức hất đổ tất cả.
Không ngờ câu trả lời của em dâu lại khiến tôi mất ăn mất ngủ đến vậy.
Tôi chân thành góp ý chứ không có định kiến hay muốn gây khó dễ cho em dâu. Thế nhưng phản ứng của cô ấy khiến tôi sửng sốt.
Em chồng ở ké 1 phòng tôi cũng đồng ý. Nhưng con bé không chịu làm gì, cũng chẳng đóng góp đồng nào thì tôi không thể chấp nhận được.
Hàng xóm chẳng giúp gia đình tôi thêm hòa thuận thương yêu nhau thì thôi, đằng này chuyên có kiểu "chọc gậy bánh xe".
Lần này tới đòi nợ, tôi canh đúng vào lúc ăn cơm, khi có cả anh trai chồng ở nhà để nói rõ mọi chuyện cho cả 2 biết.
Về nhà lúc giữa trưa, thấy mâm cơm còn nguyên của bố đã nguội lạnh mà nước mắt tôi tuôn như suối.
Sang nhà ngoại ăn giỗ, bố vợ kêu đi chặt thịt gà nhưng con rể buông một câu khiến cả họ im bặt.
Mâm cơm dưới đây vừa ngon, hợp thời tiết, chi phí đi chợ mua thực phẩm cũng chỉ dưới 100 nghìn đồng.
Không phải tôi so bì gì với em chồng, nhưng nếu nói không buồn thì cũng không đúng.
Nhìn mâm cơm vỏn vẹn có đĩa trứng rán, đậu luộc, mẹ chồng lắc đầu rồi mắng Phương xơi xơi rằng không biết chi tiêu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo