Tìm kiếm: thời-nhà-minh
Tử Cấm Thành hay còn gọi là Cố Cung là nơi dành riêng cho các hoàng đế và các phi tần trong triều đại nhà Minh và nhà Thanh, là một quần thể công trình khổng lồ dành riêng cho các hoàng đế và là cung cấm ngày xưa ở Trung Quốc.
Không giống như những triều đại trước đó, triều Thanh dù có sự tranh giành ngai vàng khốc liệt giữa các hoàng tử nhưng lại chẳng bao giờ xảy ra thế cục các thân vương tạo phản. Chính vì 3 lý do lớn này đã khiến cho triều đại nhà Thanh khác hẳn triều đại nhà Đường và nhà Minh.
Hòa Thân nổi tiếng là một trong những tham quan số một trong thời Đại Thanh. Theo Nhật báo phố Wall, ông còn là một trong 50 người giàu nhất thế giới. Không chỉ dựa vào tham nhũng, Hòa Thân còn vô vàn cách thức kiếm tiền khác khiến hậu thế phải bất ngờ.
Hòa Thân là tham quan giàu có bậc nhất lịch sử Trung Hoa, thậm chí còn được xem là giàu hơn cả vua Càn Long nhưng khối tài sản lại chỉ bằng 1 nửa của vị phú thương họ Thẩm sống vào thời nhà Minh.
Long bào của vua Càn Long không thể giặt bằng nước, phải dùng nguyên liệu đặc biệt thanh tẩy mùi hôi
Mỗi triều đại sẽ có kiểu long bào khác nhau, do đó việc vệ sinh, làm sạch loại áo khoác đặc biệt này không phải lúc nào cũng có thể dùng nước.
Na Tra và Tôn Ngộ Không là 2 nhân vật nổi tiếng trong thần thoại Trung Quốc. Nếu cả 2 đều xuất hiện trong Tây Du Ký thì trong tác phẩm Phong Thần Bảng lại chỉ có Na Tra. Tại sao vậy?
Thời cổ đại, mặc dù không có tủ lạnh, không có quạt và điều hòa như ngày nay nhưng việc lưu trữ thực phẩm, giải khát mùa hè, làm mát nhà cửa... vẫn có thể thực hiện. Điều này chứng minh trí tuệ bất phàm của người cổ đại.
Từ những bức chân dung cổ xưa, chúng ta có thể tìm thấy một chi tiết kỳ diệu, đó là rất nhiều người đàn ông cố tình để móng tay dài, ngay cả vị triết gia Khổng Tử móng tay của ông cũng dài và nhọn được nhìn thấy trong nhiều bức chân dung, nhất là vào cuối thời nhà Thanh thấy rất nhiều.
Quần sịp đã trở thành món đồ không thể thiếu của nam giới. Hành trình ra đời cũng như sự phát triển của chúng cũng trải qua nhiều bước ngoặt thú vị, gắn liền với sự phát triển về ý thức của loài người.
Tôi tin rằng bạn sẽ luôn nhìn thấy cảnh này trong các thể loại phim truyền hình cổ trang: một vài vị khách sau khi dùng bữa, hô to "Tiểu nhị thanh toán", thản nhiên đặt một miếng bạc lên bàn. Tiểu nhị lập tức nhận lấy, nở nụ cười cung kính tiễn vị khách đến quán và hô to "Quan khách, đi thong thả!"
Từ Hi Thái hậu nổi tiếng vì sự xa hoa bậc nhất trong lịch sử Trung Quốc. Mỗi bữa cơm của bà đều vô cùng xa xỉ và lãng phí, bất chấp sự suy vi từng ngày của Thanh triều.
Đồ trang sức phổ biến ở triều đại nhà Minh và nhà Thanh có màu sắc phong phú, khác với thời nhà Đường và nhà Tống, vốn ưa chuộng đồ trang sức bằng vàng và bạc nguyên chất. Từ thời nhà Hán đến nhà Minh và nhà Thanh, "màu xanh lam" đã phổ biến trên vương miện của các hoàng hậu và phi tần trong cung.
Chúng ta đều biết, tục ngữ giống như tấm gương phản ánh kinh nghiệm sống của người xưa, sau đó được tổng kết lại thành câu truyền miệng, một câu ngắn gọn lưu truyền khắp nơi.
Người xưa không có thuốc chủng ngừa bệnh dại, họ sẽ làm gì nếu bị chó cắn?
Chúng tôi tin rằng ai tìm hiểu lịch sử Trung Hoa cũng như xem những bộ phim trên truyền hình sẽ có một câu hỏi rằng hầu hết người xưa đều sử dụng gối bằng gỗ hoặc gốm khi ngủ, tại sao lại như vậy?
End of content
Không có tin nào tiếp theo