Tìm kiếm: thuê-người
Thực sự tôi không trốn tránh trách nhiệm, tôi có lý do nhưng đau lòng thay là không một ai thông cảm cho tôi.
Vợ tôi dần dần từ lạc quan bắt đầu chuyển sang lo sợ rồi cuối cùng gần như suy sụp. Tôi biết cô ấy vì chuyện này mà rất khổ tâm. Có nhiều đêm chợt tỉnh giấc, tôi vẫn nghe thấy tiếng vợ đang khóc. Nhìn người phụ nữ mà mình yêu như vậy, trái tim này đau xót lắm thay.
Cuộc đời chẳng ai nói trước được điều gì. Tôi chẳng ngờ chị lại dám làm cái chuyện tày trời ấy. Nếu đêm đó tôi không tỉnh dậy giữa đêm bỗng không thấy chồng đâu thì có lẽ mọi chuyện vẫn chỉ là bí mật.
Vợ chồng tôi bảo thuê giúp việc, mẹ chồng không chịu nhưng ngày nào đi làm về tôi cũng phải nghe bà than thở chuyện trông cháu, thực sự rất mệt mỏi.
Tôi bần thần không biết phải quyết định ra sao trong hoàn cảnh quá mức trớ trêu này.
Thấy đồ đạc trong nhà không để đúng vị trí như thường ngày, người vợ bắt đầu sinh nghi và lén lắp camera mà không hề báo cho chồng mình biết.
Sau khi trao hết quyền quản lý công ty cho tôi, bố quyết định về nghỉ ngơi nhưng nào ngờ ông lại không chịu an hưởng cuộc sống tuổi già bên mẹ.
Điều quan trọng là cánh cửa phòng trọ ấy đóng chặt mà chủ nhân của nó lại là một gã đàn ông độc thân. Đêm hôm nam nữ ở trong phòng đóng cửa, còn có thể làm được việc gì.
Mọi thứ thật quá sức tưởng tượng của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng vợ mình lại biết chuyện này và tìm tới tận đây. Một giây thoáng qua, đầu tôi đã hiện lên đủ những cảnh cào cấu rồi giật tóc đánh ghen như trên những bộ phim truyền hình. Vậy mà không.
Thức dậy trong một căn phòng hoàn toàn lạ lẫm, sau vài giây suy nghĩ, tôi đã hiểu ra mọi chuyện. Nhìn sang xung quanh chẳng một bóng người, tôi cười khẩy khi thấy có 2 tờ 500 nghìn đồng để lại. Tôi biết đó là của ai và anh ta nghĩ gì khi để lại 2 đồng tiền đó.
Tìm người giúp việc không ra, tôi kể cho bố mẹ chồng nghe. Nào ngờ tôi lại tự rước bực vào thân.
Tôi hốt hoảng vùng dậy, đẩy người đàn ông đó ra rồi chết điếng khi thấy khuôn mặt anh ta. Người yêu của em chồng tôi cũng bối rối xin lỗi.
Mặc dù chúng tôi đón mẹ chồng lên để bà trông cháu giúp, thế nhưng sau 1 thời gian bà lại thẳng thừng từ chối: "Trông cháu không phải trách nhiệm của mẹ".
Nhìn từng xấp ảnh chồng vào nhà nghỉ với nhân viên, tôi lặng người vì đau đớn...
Tôi giận mình khủng khiếp khi để vợ tự chịu khổ suốt mấy tháng nay. Nhìn thấy em tự xoa dịu đầu ngực rớm máu trong nước mắt mà lòng tôi thắt lại.
End of content
Không có tin nào tiếp theo