Tìm kiếm: về-quê-nội
Mong chờ Tết Nguyên Đán này vợ về quê, bởi từ khi đi làm cô ấy chưa một lần về thăm nhà, dù chỉ cách có 300km. Thế nhưng mấy ngày trước vợ nói Tết này sẽ không về quê, ở lại coi nhà cho chủ yên tâm về quê nội.
Trước giờ, tôi vẫn luôn nghĩ rằng mình là người đàn ông chu đáo, trách nhiệm, có thể lo tốt cho vợ con. Mặc dù không đi du lịch quá nhiều, ăn uống sang chảnh, mua sắm không nhìn giá vì tôi không phải đại gia nhưng cũng chưa bao giờ để Phương và con gái thiếu thốn gì.
Mỗi người một mâm cơm, một nồi cơm đạm bạc, khiến tôi không cầm được nước mắt. Không hiểu ở nhà đã xảy ra chuyện gì mà bố mẹ mỗi người một nồi cơm.
Khi có tiền thì đưa cho vợ bao nhiêu cũng không chê, đến khi tôi thất thế thì bị cô ấy coi như đồ thừa thãi trong nhà.
Nghĩ đến cảnh cả nhà dắt díu về quê ăn Tết mà Cúc cảm thấy ngán ngẩm, cô đã lên kế hoạch để quyết tâm trụ lại thành phố đón Tết nhà mới.
Chỉ còn một mình ở nhà, tôi nhẩn nha mở tủ lạnh tìm thực phẩm nấu ăn sáng. Để rồi vừa mở tủ lạnh ra thì tôi không khỏi sững sờ với những gì nhìn thấy.
Nhìn hai tờ vé máy bay nằm trên bàn, tôi rối bời và bất lực.
"Thương thằng bé, thi thoảng em vẫn chủ động nhắn tin dặn chồng cũ sắp xếp thời gian đến chơi với con cho tình cảm mà anh ta chỉ à ừ để đó...", người vợ tâm sự.
Ở nơi đất khách quê người, mỗi tháng lương 12 triệu đồng mà vẫn thiếu trước hụt sau khiến tôi nản vô cùng.
Tôi cũng không hiểu tại sao. Mỗi khi chụp ảnh chung với cả gia đình nhà chồng, mẹ chồng tôi lại bảo tôi đứng ra phía ngoài.
Bà thông gia khi có mặt tôi thì tỏ ra yêu thương con dâu nhưng cuối cùng lại đối xử với nó không ra gì. Tôi biết được sự tình thì con gái đã đang nằm viện.
Sau khi nói hết những lời căn dặn ba bố con, vợ lấy dưới gối một túi gì đó rồi đưa cho tôi nói là hãy giữ lấy lo việc học hành cho các con. Mở chiếc túi ra tôi thật sự sốc, trong đó có rất nhiều vàng, toàn nhẫn một chỉ hai chỉ khiến tôi ngạc nhiên vô cùng.
Cứ ngỡ chị gái về quê chồng sống cực khổ với cảnh làm dâu, nào ngờ tận mắt chứng kiến những việc làm của chị ấy tôi mới thấy sốc vô cùng.
Sau cùng Hoa nói đã sinh cho tôi được một bé trai nhưng con bị tự kỷ nên khổ tâm lắm. Nghe những lời cô ấy nói tôi cay mắt, thấy thương cho mẹ con Hoa bấy lâu nay chịu khổ, còn bản thân thì yêu đương hết cô này đến cô khác.
Trong nhà cổ ở làng Vị Hạ (Trung Lương, Bình Lục, Hà Nam) của Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến còn lưu giữ nhiều cổ vật quý giá.
End of content
Không có tin nào tiếp theo