Tìm kiếm: vàng-cưới
Tôi có thể cho chị chồng nhiều thứ nhưng riêng cặp lộc bình gỗ này thì không được. Thế mà chị ấy lại thẳng thừng buông một câu khiến tôi sửng sốt.
Mẹ chồng tôi nghe tiếng đó thì tái mét mặt, vội vã quát em chồng bảo đừng can thiệp vào chuyện không phải của mình. Chị chồng cũng “câm nín” không nói được gì.
Bẵng đi 3 năm sau, vào đúng ngày tôi xuất viện về nhà sau khi sinh con đầu lòng, tối ấy mẹ chồng vào phòng rồi dúi vào tay tôi một chiếc hộp nặng trịch.
Chị chồng đanh đá nói với em trai, cũng là chồng tôi vài câu khiến tôi điêu đứng dù chưa kịp cởi váy cưới ra.
Tôi kể lại với chồng, anh mắng tôi rồi tát tôi, bảo tôi trước đây toàn nghĩ xấu cho bà bây giờ đã sáng mắt ra chưa.
Thì ra chị dâu đã rất khó khăn mới đến đám cưới của tôi. Đã vậy, tôi cũng không muốn nợ tình cảm với chị.
Tôi không hiểu tại sao mẹ chồng và em dâu thân thiết như thế, em ấy cũng đưa vàng cưới cho bà nhưng lại khuyên tôi: "Chị đừng đưa vàng cho mẹ giữ...".
Nhìn mẹ ngẩn người, tôi đặt con xuống giường rồi đóng cửa cãi tay đôi với chồng.
Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ chị dâu là một người phụ nữ tốt tính, cam chịu. Nhưng hành động lần này của chị ấy khiến tôi thất vọng tràn trề.
Tôi cầm hộp vàng, hớn hở vì nghĩ rằng đã có tiền để giúp chồng chữa bệnh. Thế nhưng mọi việc lại diễn ra trái ngược với suy nghĩ của tôi.
Nghe điều kiện của bố mẹ chồng đưa ra, tôi choáng lặng, chẳng biết phải nói gì nữa.
Thấy mẹ vội vã bế con gái trốn vào phòng, tim tôi đau nhói. Vậy mà chú rể còn nói một câu khiến tôi không chịu nổi nữa.
Tôi cứ nghĩ khi tôi kể hết đầu đuôi mọi việc, chồng tôi sẽ an ủi, động viên vợ. Ấy thế mà mọi chuyện hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của tôi.
Chồng bảo tôi lấy hết vàng cưới mà gia đình hai bên cho đưa hết cho anh để anh còn tính toán trả nợ.
Lúc ấy tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực, chỉ sợ mẹ chồng hô hoán nói con dâu bỏ chạy cho cả nhà biết.
End of content
Không có tin nào tiếp theo