Tìm kiếm: vẫn-vui
Tôi phải dựa vào cái cây gần đó vì chao đảo và không dám tin vào số phận.
Kẻ thứ ba đang luống cuống mặc quần áo. Cô ta cúi gằm mặt. Tôi lao đến muốn xem mặt cô ta. Chúng tôi giằng co nhau, để khi nhìn rõ khuôn mặt ấy, tôi hóa đá tại chỗ. Tại sao lại là Thu.
Thật không ngờ, người xinh đẹp như chị tôi lại muốn lấy chồng như thế.
Khung cảnh ấy khiến chồng tôi phát điên còn con gái thì ghét tôi ra mặt.
Lúc tắm gần xong mới nhớ ra chưa mang quần áo sạch vào, tôi bèn gọi với ra nhờ vợ lấy hộ bộ đồ mặc ở nhà. Thế nhưng lúc cầm trên tay bộ đồ cộc và chiếc quần lót vợ đưa thì tôi không khỏi rụng rời chân tay.
Mở mẩu giấy ra, là vài dòng chữ nguệch ngoạc, hẳn cô ấy viết trong lúc vội vã và cảm xúc hỗn loạn. Nhưng thế cũng đủ tôi bủn rủn chết lặng.
Tôi ngửi được một thứ mùi không hẳn hôi mà cũng chẳng phải thơm. Thứ mùi này tôi thấy khá quen thuộc, tôi nhớ ra đó là mùi mỗi khi chị gái tôi vạch áo cho cháu tôi bú sữa mẹ.
Chỉ sau một đêm, tôi đã có em bé và thật trớ trêu bố đứa bé lại là cậu nhân viên kém tôi 2 tuổi.
Tôi đã nghĩ, nếu cô ấy có thai, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện và xem như không hay biết gì. Không ngờ những gì tôi trông mong lại kết thúc như vậy.
Không phải vì tham lam 1 tỷ mà tôi thực sự thấy anh ta đang có thành ý tạ lỗi, thế nhưng tôi sợ bản thân không quên được cảnh tượng đáng sợ kia.
Người ta nói chỉ biết lòng dạ đàn ông khi ở trong phòng sinh, em thấy đúng thật các chị ạ.
Chẳng biết chuyện này nên cười hay nên khóc nữa mọi người ạ.
Chịu hết nổi cô vợ ương bướng, tôi đuổi vợ ra khỏi nhà rồi gọi điện kể cho bố mẹ vợ, không ngờ ông bà lại đồng tình.
Là đàn ông không bao giờ tôi chủ động hỏi mức lương của người yêu nhưng trong một lần ngồi tâm sự cô ấy đã nói ra thu nhập mỗi tháng khiến tôi sốc.
Tối ấy, tôi trở về nhà thì không thấy vợ cũ chuẩn bị cơm canh gì. Thay vì thế, tôi lại thấy tấm thiệp mời ở trên bàn, và cô ấy chính là cô dâu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo