Tìm kiếm: xưng-đế
Gia Cát Lượng là một năng thần, cánh tay phải đắc lực của Lưu Bị, ông cả đời hết lòng trung thành với chủ tử, nhưng lại đặc biệt không thích một thủ hạ dưới trướng Lưu hoàng thúc. Trước khi lâm chung còn để lại di ngôn căn dặn phải diệt trừ người này, rốt cuộc là ai mà khiến Gia Cát Lượng phải phòng bị như vậy.
Hai gia tộc cốt cán được xem như hoàng thân quốc thích của nhà Ngụy là Tào thị và Hạ Hầu thị đều bất lực trước việc nhà Tư Mã lộng hành, chiếm quyền.
Trong Tam Quốc diễn nghĩa, Thục Hán có vẻ là một tập đoàn chính trị đoàn kết. Thế nhưng trên thực tế, tập đàn này tồn tại tới 5 phe cánh do những nhân vật tầm cỡ đứng đầu.
Chỉ có chúng ta không nghĩ đến, không có gì người xưa không làm được.
Người đời có câu "hồng nhan bạc phận" quả không sai, bởi ngay khi ngồi vào vị trí Hoàng hậu, cuộc đời nàng mỹ nhân vô tình bị ứng vận vào hai chữ "truân chuyên".
Người phụ nữ "quyền lực" đó là Tiêu Hoàng hậu, sinh sống vào thời kỳ cuối của Nam Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc.
Khi Nỗ Nhĩ Cáp Xích qua đời, Hoàng Thái Cực vì lý do gì mà vội vã ép A Ba Hợi sủng phi của cha phải tuẫn táng theo chồng.
Kỳ lạ là, những bà vợ đầu của hoàng đế nhà Minh, Thanh khi ở cung Khôn Ninh phần lớn đều gặp kết cục bi thảm.
Người phụ nữ khiến 6 vị hoàng đế "mê mẩn" đó là Tiêu Hoàng hậu, nhưng cuộc đời của bà đầy gian truân và khổ hạnh.
Lý Hiển 2 lần đăng cơ sau nhiều biến loạn, thoát được móng vuốt của mẹ đẻ nhưng rồi cuối cùng, ông vua này vẫn chết dưới tay vợ và con gái.
Trong lịch sử Trung Quốc, hoạn quan (hay thái giám) thân cận bên Hoàng đế cũng là những người có quyền uy nhất định trong vương triều.
Tiêu Dịch tên tự là Thế Thành (世誠), lúc nhỏ còn có tên là Thất Phù, con trai thứ 7 của Lương Vũ Đế Tiêu Diễn.
Thái giám lấy vợ nạp thiếp vốn đã nực cười, hoàng đế vô lại, vô xỉ cắm sừng thái giám có lẽ độc nhất vô nhị có mình Vương Diễn.
Mặc dù là một vị vua có nhiều công trạng, khai quốc triều Minh nhưng Chu Nguyên Chương khét tiếng là một ông vua tàn bạo, đối xử tàn nhẫn với các phi tần và vợ của bề tôi.
DNVN - Mặc dù chiếm giữ đại quyền nhà Hán, nhưng Tào Tháo cuối cùng chỉ dám xưng Vương mà không thể phế Hán xưng đế. Tại sao vậy?
End of content
Không có tin nào tiếp theo