Tìm kiếm: áy-náy
Tôi thật không ngờ cái ngày tôi về ra mắt để tính chuyện hôn nhân lại là ngày tôi cảm nhận sự xúc phạm ăn sâu vào xương tủy.
DNVN - Khi nghe mẹ chồng nói về chuyện chuẩn bị phòng cưới, lòng tôi như thắt lại.
Vừa biết là vàng giả, tôi hỏi mẹ chồng đã đi những đâu, làm gì, có bao giờ khoe mình giữ vàng không. Bà lúng túng nói không. Vợ chồng tôi đang không biết cách giải quyết thế nào thì em chồng đi làm về.
Nhiều lần Liên bị mẹ chồng mắng thậm tệ, bà nói sẽ đuổi cô về nhà cha mẹ đẻ. Cô nghe mà nước mắt cứ rơi, tủi thân và mỏi mệt vô cùng.
Tôi vừa quỳ xuống, chồng đã thở dài: "Em cứ tiếp tục đi". Tôi không ngờ anh lại nói vậy. Thế rồi chồng tôi bảo, anh không thể có con, vì vậy nên tôi có thể ra ngoài kiếm một đứa cho vui cửa vui nhà.
Được nhận món quà bất ngờ làm tâm trạng mẹ con tôi rối bời.
Nhìn thứ nằm trong giỏ xách, tôi á khẩu, sợ hãi đến mức ngất đi.
Tôi như kẻ tỉnh mộng, bừng tỉnh chạy khắp nơi tìm vợ con. Nhưng quá muộn rồi, vợ tôi đã không còn ở yên một chỗ đợi tôi nữa.
Mỗi ngày đi làm về, với tôi là một áp lực và khó chịu vì sự hiện diện của cô giúp việc trẻ xinh mà vợ mới thuê được.
Khi đến gần cửa bệnh viện, tôi đứng nép vào cửa, chết lặng nhìn thấy cô ấy nặng nề đi lên xe của chồng tôi. Thấy dáng vẻ khệ nệ của vợ cũ, ánh mắt chồng tôi dịu dàng nhìn vào cái thai đang lớn lên.
Rõ ràng vợ chồng tôi đã giúp hết sức có thể, vậy mà họ vẫn mặt nặng mày nhẹ khi nhìn thấy tôi.
Hôm đó chị hàng xóm đi làm đêm về và thấy chồng em nằm ngất ở cổng.
Vội vàng với tay bật điện, Khang mới điếng người nhận ra, người anh vừa ôm không phải Hương mà là Lan. Cả hai nhìn nhau hóa đá. Khang cuống cuồng hỏi người tình...
Tôi cầm sổ đỏ mẹ chồng đưa, trong lòng rối bời, không biết phải làm gì mới phải trong lúc này.
Tôi thẫn thờ cầm giấy quyết định nghỉ việc mà sếp đưa tận tay. Nhưng khi mở ra, tôi lại kinh ngạc với thứ bên trong.
End of content
Không có tin nào tiếp theo