Tìm kiếm: ông-bà-ngoại
Việt muốn khóc mà cũng không thể khóc nổi nữa, không hẳn là nỗi đau, mà là một sự sỉ nhục quá lớn đối với anh khi kết quả xét nghiệm ADN của hai cậu con trai “quý tử”, một với vợ, một với bồ đều cho thấy anh chẳng có bất kỳ sự liên quan nào.
Vợ bảo con bé là hàng xóm của cô ấy, bố mẹ đã mất, phải sống bằng sự cưu mang của cả làng. Thương nhỏ quá nên muốn đưa về nuôi và giúp vợ chồng tôi những việc vặt trong nhà.
Tôi đã xác định mối quan hệ này sẽ đi đến hồi kết, vì chồng hay người yêu có thể bỏ, còn con gái thì không.
Nhìn cậu gào khóc giữa đường mà tôi cũng chẳng biết an ủi như nào.
Bố mẹ đẻ tôi lên tận nơi nói chuyện nhưng mẹ chồng cũng không chịu mở cổng và bắt tôi phải ký giấy ly hôn với con trai bà.
Nhìn Trang được gả vào gia đình giàu có, ai cũng xuýt xoa cô có “số hưởng”. Nhưng ai đâu biết rằng, cô sống khổ sở vì mẹ chồng.
Vợ bảo nếu ông bà đến sống thì cô ấy sẽ ra ngoài ở, để nhà mới xây tôi muốn cho ai ở thì cho.
Một chú gà trống đã trở thành “biểu tượng” của cả ngôi làng bởi sự “mạnh mẽ”, quyết đoán của nó.
Nếu chồng biết những bí mật về quá khứ của tôi, liệu anh có còn yêu thương tôi như bây giờ.
Người yêu ngỏ lời muốn cưới, tôi chưa kịp vui mừng bao lâu thì chị họ đã chìa ra bức ảnh "sét đánh".
Hai cô gái, hai số phận khác nhau... nhưng cũng là bài học cho những ai không bảo vệ bản thân, để lỡ có bầu rồi nhận phải điều cay đắng.
Khi cả hai về chung một nhà, chị Madie mới nhận ra hai vợ chồng chị thuộc về hai thế giới khác nhau.
Tôi sững sờ, ngồi lặng thinh trên giường cưới vào đêm tân hôn của chính mình. Chồng đã giấu giếm tôi một chuyện quá đau lòng.
Cuộc sống của tôi như rơi xuống đáy vực. Ngày ngày nhìn đứa con nhỏ của mình mà lòng tôi như muốn vỡ òa.
Con trai nàng Hậu đã đẹp trai còn được mẹ dạy khéo.
End of content
Không có tin nào tiếp theo