Tìm kiếm: Đi-lấy-chồng
Vợ tôi cười méo mó nép vào lòng tôi. Lúc đó tim tôi đập thình thịch thú thật tôi chưa bao giờ tưởng tượng nổi mình lại có ngày được ngủ với gái trinh. Vợ tôi đã u40 rồi sao cô ấy vẫn còn thứ đó cơ chứ.
Ngày hôm qua – ngày mà tôi đã chờ đơi sau ba năm yêu nhau, tôi đã tưởng mình là cô dâu hạnh phúc nhất. Nhưng thật nghiệt ngã, chẳng ai có thể ngờ.
"Nhìn đồ ăn trên mâm, mắt em cay xè cảm giác mình ở với chồng còn không bằng thân phận người ở...", người vợ kể.
Chị chồng không có điều kiện, nhưng lên chơi vẫn biết ý xách cho con gà, chục trứng, túi khế. Vợ tôi trước mặt thì cảm ơn rối rít nhưng tới bữa ăn lại thết đãi chị món chẳng ra gì.
Trước khi kết hôn, anh hứa sẽ yêu thương con riêng của tôi không khác gì con anh, vậy mà cưới nhau chưa đầy năm, lời hứa ấy đã theo gió bay mất.
Mình cũng từng là chị chồng, cũng từng ngày Tết nằm ườn ra ngủ mãi gần trưa mới dậy để em dâu nấu nướng từ sáng sớm một mình. Tất nhiên là mình đã bị mẹ dạy cho bài học...', chị chồng chia sẻ về câu chuyện của mình.
"Điều em ghét nhất là anh ấy ăn ở thiếu công bằng giữa hai bên nội ngoại. Bên nội anh rộng rãi xông xênh bao nhiêu thì với bố mẹ vợ anh lại tính toán chi li bấy nhiêu...", người vợ kể.
"Nhà có việc, bố mẹ vợ phải gọi điện lên thông báo trước cả tuần lão mới cho vợ con về. Ông bà ngoại thương con nhớ cháu giữ ở lại một hai ngày mà không bao giờ lão đồng ý...", người vợ kể lại.
NSND Thu Hà nhớ như in cái Tết trong quân ngũ khi chị được "thưởng" về nhà với mẹ. Nữ diễn viên 'Lá ngọc càng vàng' nói hạnh phúc của cô là mãi mãi được đưa mẹ đi chùa khắp Hà Nội những ngày Tết.
Tôi cũng thích ở thành phố, được ăn uống chơi bời thoải mái nên đã đồng ý với yêu cầu của chị dâu. Từ đó tôi trở thành người giúp việc cho gia đình anh chị lúc nào cũng không hay nữa.
Không sở hữu sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành như Dương Quý Phi hay Tây Thi song người đàn bà có xuất thân bình dân Hi Quý phi vẫn khiến Ung Chính - vị vua được coi là máu lạnh nhất lịch sử nhà Thanh say mê.
Chị dâu đến thăm mà mẹ quay lưng vào tường không đáp lại lời nào.
Bố mẹ tôi làm kinh doanh đồ gỗ theo truyền thống từ đời ông bà để lại. Mẹ tôi hay nói sự tiếc nuối nhất của bà là cả hai anh em tôi đều không ai nối nghiệp ông bà.
Mỗi người một mâm cơm, một nồi cơm đạm bạc, khiến tôi không cầm được nước mắt. Không hiểu ở nhà đã xảy ra chuyện gì mà bố mẹ mỗi người một nồi cơm.
Tôi biết mấy ông hàng xóm "Chí Phèo" đó thế nào cũng nhân cơ hội này để "ăn vạ" nhà tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo