Tìm kiếm: ở-riêng
Tôi không ngờ mẹ chồng lại tuyên bố thẳng như thế, chẳng khác nào đuổi vợ chồng tôi ra khỏi nhà.
Có lẽ sự nhẫn nhịn của mình đã lên đến đỉnh điểm, mình nhất quyết không thể im lặng thêm nữa nhưng không thể nói gay gắt được nên đành dùng “tâm kế”.
Mấy hôm nay tôi suy nghĩ rất nhiều mà chưa thể đưa ra được quyết định cuối cùng.
Thanh đi xuống dưới bếp lấy cốc nước mát uống, không ngờ lúc đi ngang qua phòng mẹ chồng, cô lại nghe thấy bà nói chuyện điện thoại.
Nói rồi bà nhìn Thái đanh giọng: "Cả con nữa, chiều vợ lắm để nó trèo đầu cưỡi cổ, sau này rồi nó không coi ai ra gì".
Bà cứ vậy nhẹ nhàng đi vào, ai ngờ vừa tới cửa phòng ngủ của Thu bà sững người nghe tiếng con dâu nói chuyện điện thoại với chồng.
Tôi nhìn cái váy mà tức bốc khói tận đầu. Nhưng cay cú hơn là thái độ và cách ứng xử của mẹ chồng tôi.
Tôi nói có gì sai đâu mà cả nhà chồng trách móc, chồng còn quát tôi im miệng, dâu con biết cái gì mà nói. Nghe mà tôi ức tận cổ.
Đấy, em chồng tôi có sống được với nhà chồng đâu. Mới cưới được nửa năm đã ly hôn rồi cuốn gói về nhà mẹ đẻ rồi.
Dù hồi ở cữ được mẹ chồng chăm tận răng nhưng giờ con đã hơn 1 tuổi mà mẹ chồng vẫn ở lại mà không chịu về nhà với anh chị chồng khiến em rất khó chịu.
Tôi và chồng nhìn nhau trân trối, không ngờ mẹ lại đối xử với chúng tôi như thế.
Em cứ nghĩ cuộc đời mình sẽ lâm vào bế tắc sau khi chồng qua đời. Nhưng đúng là khi cánh cửa này đóng lại, sẽ có cánh cửa khác mở ra.
Lời trẻ con khoe khoang như vậy thôi mà mẹ chồng tôi lại làm quá lên khiến các cháu thêm buồn mà không khí gia đình thì căng thẳng.
Tôi không biết các chị ấy có xấu hổ khi đọc những điều đó không. Vì đúng là họ chẳng làm gì cho mẹ cả.
Tôi ngượng nghịu xin xỏ mẹ chồng cho về nhà ở lại. Bà cười khẩy, từ chối rồi bỏ đi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo