Tìm kiếm: phong-kiên
Từ thời ông bà, cụ kỵ đã dạy rằng: "Dù đói đến đâu cũng đừng ăn đồ cúng ở mộ". Vậy lý do gì khiến ông bà ta lại có một lời khuyên như vậy?
Thời nhà Thanh, trở thành cung nữ là ước mơ của nhiều cô gái. Họ phải vượt qua những tiêu chuẩn khắt khe về xuất thân và nhan sắc mới được bước vào hoàng cung. Nhưng đằng sau cánh cửa vàng son ấy là bí mật gì khiến họ rời cung ở tuổi 25 mà chẳng ai muốn cưới.
Ông là vị hoàng đế thứ hai của Nhà Tây Sơn, sau khi Thái Đức Hoàng đế Nguyễn Nhạc thoái vị và nhường ngôi cho ông. Không chỉ được người dân ưu ái tôn vinh là một trong những vị tướng lĩnh quân sự xuất sắc trong lịch sử nước Việt, vua Quang Trung còn là nhà trị vì tài ba, có những phương án cải cách kinh tế, xã hội thức thời trong lịch sử Việt Nam.
Có thể nói, hệ thống hoàng cung đã phát triển rất tốt từ thời nhà Thanh, việc tuyển chọn cung nữ cũng trở nên khắt khe hơn. Con gái phải xuất thân từ gia đình quý tộc, ngoại hình xinh đẹp, ưa nhìn thì mới có cơ hội được vào cung.
Đối với người phụ nữ thời cổ đại, việc giữ gìn trinh tiết là điều tối quan trọng trước khi về nhà chồng. Người phụ nữ nếu đánh mất trinh tiết trước khi về nhà chồng sẽ phải gặp hình phạt khủng khiếp.
Nghề “ca sĩ, diễn viên” đã có từ thời xa xưa. Tuy nhiên, theo quan điểm phong kiến, không có nghề “diễn viên”, “ca sĩ”, nghĩa là những người làm công việc đó không được xếp vào những nghề nghiệp đáng quý trọng như “sĩ, nông, công, thương”. Mà phải gọi họ là “bọn phường chèo, con hát”.
Đó chính là cuộc đời bị số phận trêu ngươi của Phổ Nghi, tuy lấy 5 người vợ nhưng lại không có con, không hề có ai để nương tựa, cô độc một mình.
Như người xưa đã nói, thà lấy một nô tỳ nhà đại gia còn hơn gái nhà nghèo. Chúng tôi không biết các bạn độc giả đã nghe nói về nó chưa? Hôm nay, chúng ta sẽ tìm hiểu triết lý đằng sau nó.
Hình phạt kinh khủng này được cho là vô cùng tàn nhẫn khiến cho người bị phạt đau đớn, tuyệt vọng cho đến khi chết.
Đời người luôn có những nốt thăng, trầm, có thể lúc nào đó đang ở thời điểm tối tăm nhất cuộc đời, cơm không đủ no, áo không đủ mặc, đầu óc chỉ còn một ý niệm sinh tồn. Tuy nhiên, theo lời người xưa: "Dù đói đến đâu, đừng ăn đồ cúng ở mộ, dù mệt đến đâu cũng đừng ngồi trên đùi người khác".
Thi cử thời phong kiến làm rất tốt nhiệm vụ “tuyển chọn nhân tài”, “quý hồ tinh bất quý hồ đa”. Để làm được điều này, các triều đại phong kiến luôn có cái nhìn rất khắt khe với “gian lận thi cử”.
Sinh con, làm mẹ là thiên chức trời ban cho người phụ nữ. Tuy nhiên vào thời phong kiến, gái lầu xanh không muốn có con, thậm chí không được phép mang thai. Do đó, họ đã phải tìm đến những biện pháp nhằm hạn chế việc có bầu.
Trong xã hội phong kiến xưa, phụ nữ có địa vị thấp, nhiều người bị bán vào nhà chứa vì những lý do khác nhau.
Những nữ quan này sẽ thực hiện việc dạy Hoàng đế về lý thuyết "giường chiếu" và truyền thụ kiến thức thực tiễn cho Hoàng đế hàng ngày.
Thời phong kiến Trung Quốc có một hình phạt được xem là "quá dịu dàng đối với người mang tội", cũng không tạo thành tổn thương vật lý trên cơ thể.
End of content
Không có tin nào tiếp theo