Tìm kiếm: Đã-ly-hôn

Mười năm qua, tôi đã sống trong căn nhà ấy, tận tụy chăm sóc bố mẹ chồng như chính cha mẹ ruột của mình. Sau khi chồng tôi qua đời khi tôi mới 26 tuổi, ai cũng khuyên tôi nên rời đi, tìm một cuộc sống mới. Nhưng tôi không đành lòng. Tôi vốn là trẻ mồ côi, bố mẹ chồng là gia đình duy nhất tôi có.
"Em sao vậy!", tôi kinh ngạc chỉ vào vết sẹo trên lưng vợ mình, run giọng hỏi cô ấy. Cô ấy nghe xong lời này thản nhiên trả lời: "Đừng lo lắng, tắt đèn đi anh”. Cô ấy không muốn nói nên tôi cũng không hỏi, tắt đèn đi ngủ. Tuy nhiên, những hạt giống nghi ngờ đã bắt đầu gieo vào lòng tôi.
DNVN - Cứ tưởng rằng về quê thăm mẹ chồng là một dịp vui vẻ, thân mật, nhưng tôi không ngờ mình lại phải đối mặt với một tình huống éo le đến vậy. Câu nói của mẹ chồng khi gặp tôi tại đầu làng đã khiến tôi như đứng hình, bẽ bàng và đau đớn hơn bao giờ hết.
DNVN - Cuộc sống của tôi tưởng chừng đã yên bình sau cuộc hôn nhân đổ vỡ, nhưng không ngờ, một ngày kia, sóng gió lại ùa về theo cách không ai có thể lường trước. Chồng cũ - người từng là nỗi đau lớn nhất trong đời tôi, giờ đây lại trở thành hàng xóm sát vách, kéo theo những tình huống trớ trêu khiến tôi sống dở chết dở.
DNVN - "Đồ của cô, cầm về đi!" - câu nói lạnh lùng của người chồng, kèm theo hành động ném chiếc ba lô cũ trước sự chứng kiến của bố mẹ, khiến không khí phiên tòa vốn căng thẳng càng thêm nghẹt thở. Nhưng điều bất ngờ thực sự lại nằm ở thứ chứa đựng bên trong chiếc ba lô ấy.

End of content

Không có tin nào tiếp theo