'Thần đồng cải lương' Bình Tinh: 'Đám cưới phải có ba mẹ lên sân khấu trao con gái, tôi không có được nên dứt khoát không đám cưới'
Sao Hàn vạ miệng, đánh cảnh sát khi say xỉn / Tuổi 18 của con các sao Việt
"Tôi bụi đời, đi hát bươn chải, đi xích lô, đi xe đạp, quá giang cô bác nghệ sĩ chứ không phải được cưng chiều"
Chào Bình Tinh, ba mẹ chị đều rất nổi tiếng, từ nhỏ chị đã được chỉ dạy như thế nào để hướng chị theo nghiệp gia đình?
Từ khi tôi chập chững vào nghề, ba mẹ đã muốn tôi ra ngoài để có được sự dạy dỗ của tất cả ông bà, cô bác trong nghề. Ba mẹ ít khi dạy tôi lắm nên tôi đi theo thầy Bạch Long, gia nhập vào nhóm Đồng Ấu Bạch Long cho đến khi trưởng thành. Khi tôi có vai diễn gì sẽ về nói với ba mẹ, ba mẹ sẽ xem kịch bản đó rồi chỉ dạy lại tôi. Tất cả ba mẹ đều muốn tôi phải học từ chính thầy cô, ông bà, cô bác, anh chị đồng nghiệp, nhờ vào tình thương của mọi người đã rèn cho tôi có nghề vững chắc. Ba mẹ tôi hay nói Bụt nhà không thiêng, không muốn tôi ỷ lại vào ba mẹ, muốn tôi ra đời làm nghề.
Mới 4 tuổi đã theo nghiệp cải lương, một nghề không phải ai muốn cũng theo được. Chị nghĩ vì lí do gì chị kết nối với nghề?
Tôi nghĩ có lẽ đó là tâm linh, nghiệp nằm trong máu của nhau. Khi mẹ tôi có bầu, mẹ vẫn hát, lăn lộn trên sân khấu. Khi tôi sinh ra, từ nhỏ đã cảm thụ được niềm đam mê sân khấu. 4 tuổi trở đi, hát là điều rất thiêng liêng với tôi, thậm chí cho đến bây giờ, chỉ cần được đứng trên sân khấu hát tôi đã cảm thấy vui và hạnh phúc rồi. Ba mẹ tôi nói bây giờ muốn hát phải học giỏi, tôi phải cố gắng học. Tháng đó tôi đang tụt hạng, chỉ cần nghe đi hát tôi sẽ ráng học để lên hạng.
'Thần đồng cải lương' Bình Tinh.
Lúc ở đoàn Đồng Ấu Bạch Long, những ngày mới vào nghề khi 4 tuổi bắt đầu những câu hát đầu tiên, nhất là bộ môn tuồng cổ, chị có nhớ những câu hát lúc chị bắt đầu học không?
Tôi không ngoại lệ, khi bước vào đoàn Đồng Ấu Bạch Long, dù tất cả anh chị, tất cả đều là con nhà nghề nhưng bắt đầu với quân sĩ, cầm giáo, cầm đồ, kêu múa là múa, kêu chết là chết, kêu lăn là lăn. Từ từ thầy mới cho đóng những vai khác. Lúc đó chữ cũng chưa rành, không được đọc chữ nhiều, chỉ được nghe nói và nhớ thôi. Tôi lại rất nhanh trí, nói thuộc liền. Hồi đó, tôi đóng những vai nhỏ trước, lên 6, 7 tuổi mới được đóng chính những vở như “Cầu vòng đàn thỏ", “Quan Công đại chiến"... Bắt đầu từ những vở đó, tập luyện từ từ để tôi có những bước vững chắc từ bé đến lớn.
Ngoài thầy Bạch Long, còn người thầy nào tác động đến chị, tập cho chị từ những bước đầu tiên đến với con đường cải lương không?
Đầu tiên thầy Bạch Long là người đã cho quý vị khán giả biết đến cái tên Bình Tinh. Tiếp tới về sau tôi may mắn được cô chú, anh chị em đồng nghiệp thương, ai cũng dạy tôi rất nhiều. Nói về sự ảnh hưởng có lẽ tôi ảnh hưởng nhiều từ hai người cha nuôi của tôi, đó là NSƯT Vũ Linh và NSƯT Kim Tử Long, nhất là NSƯT Kim Tử Long. Giữa tôi và ba có duyên cha con kiếp trước hay sao, rất thương và hiểu nhau. Tôi trân trọng ba, trân trọng nghề của ba, sự dạy dỗ của ba, sự yêu thương của ba dành cho tôi từng chút một thông qua chương trình gameshow “Sao nối ngôi”. Còn ba Linh dạy tôi từng bước tay, bước chân dịu dàng để làm một cô đào, lúc trước tôi bị khuyết điều đó, rất giống con trai, đóng vai cô đào không có sự mượt mà, dịu dàng. Bây giờ mọi thứ đã thay đổi, càng lớn lên, sự trui rèn của nghề nghiệp, sự dạy dỗ của các ông bà, cô chú, thầy cô và hai người cha, sư phụ Thoại Mỹ, nghệ sĩ Hữu Quốc, các đồng nghiệp, những người anh, người chị rất thân thương. Đặc biệt để có duyên đứng trên sân khấu và tồn tại đến bây giờ, quý vị khán giả yêu thương quý mến tôi rất trân trọng. Hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời làm nghề của tôi được chính NSND Phùng Há cúng cho tôi có được cái tên Bình Tinh duyên dáng như vậy, tôi sẽ giữ mãi tên Bình Tinh, không bao giờ thay đổi.
Ý nghĩa tên của chị thế nào vì nghe rất lạ?
Hồi bé, tôi khó nuôi, đẻ ngược nên ở nhà không nuôi được, phải gửi tôi vào chùa. Từ nhỏ đến 6 tuổi tôi phải ở trong chùa để quét lá đa, khi đó thầy đặt tên xấu cho dễ nuôi, thầy đặt tôi là Vũ Bình Tinh. Khi tham gia trong nhóm Đồng Ấu Bạch Long lại thấy tên Bình Tinh ngộ ngộ, không đụng hàng nên mẹ tôi và thấy Bạch Long chọn tên đó để đi diễn, không ngờ từng ngày, từng tháng, từng năm trôi qua lại đi vào lòng khán giả. Tôi đã thử đổi tên 2, 3 lần rồi nhưng không được, đành để lại tên Bình Tinh. Cái tên này suốt đời tôi sẽ không thay đổi. Hiện nay, bà ngoại Phùng Há đã mất, tên đó sẽ sống mãi trong lòng khán giả.
Xuất thân từ gia đình nghệ thuật, có ba là nghệ sĩ Đức Lợi rất nổi tiếng, mẹ là soạn giả Bạch Mai rất tài năng, bản thân chị khi vào nghề có gặp áp lực gì không?
Tôi không bao giờ bị áp lực, ba mẹ tôi cho tôi ra ngoài từ nhỏ, hầu như không ai nghĩ tôi là con của đôi nghệ sĩ tài danh nổi tiếng cả. Cứ bụi đời, đi hát bươn chải, đi xích lô, đi xe đạp, quá giang cô bác nghệ sĩ chứ không phải được cưng chiều, trải thảm đỏ cho đi. Cuộc đời đi hát của tôi không có điều đó, rất vất vả, gian nan, khó khăn. Song song đó tôi còn phải gánh vác gia đình trên vai nữa. Sự hãnh diện vì được làm con của ba mẹ rất lớn nhưng nói về áp lực tôi không có, tôi cũng không dám ỷ lại, tôi luôn luôn cố gắng để ba mẹ không bị mất mặt vì tôi, tôi cố gắng duy trì nghiệp cải lương của 3 đời dòng họ.
Trong đêm chung kết “Sao nối ngôi” có đoạn hội thoại giữa chị và anh Hữu Quốc, anh Hữu Quốc có nói từ nhỏ chị đã là thần đồng của sân khấu cải lương, chị đáp lại từ nhỏ phải đi hát ở những quán nhậu để nuôi gia đình, đây có phải kịch bản hay đời thật của chị?
Tất cả những gì tôi nói trong tiết mục cuối cùng trong chương trình “Sao nối ngôi” đều lấy từ cuộc đời của tôi ra. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi thương ba lắm, sau khi tôi được giải quán quân, ba tôi nói: “Thật sự tới tập 12 ba hết ý tưởng cho con rồi, cái gì cũng làm hết rồi, từ 1 đến 12 tập ba không biết làm sao nữa, ba ra lạy ông tổ xin cho con gái của ba có cái gì đó để vượt bậc và có sự đặc biệt mang đến cho khán giả trong tiết mục cuối này, tự nhiên ba may mắn nghĩ ra được và nhờ tác giả Tô Thiên Kiều viết liền”, viết ra từ cuộc đời tôi. Nhân vật đó lấy cảm hứng từ dì ruột của tôi là nghệ sĩ Bạch Lan đã bị như vậy, do dì tuổi đã lớn nên ngưng luôn, không đi hát. Song song dì vẫn làm những trang phục biểu diễn để cho con cháu và cả tôi nữa. Riêng tôi, tôi còn trẻ và cảm nhận nếu như tôi lâm vào hoàn cảnh đó, tôi vẫn sẽ cố gắng để trở lại với sân khấu. Rút tỉa từ những điều đó, từ những cực khổ gian nan trong cuộc đời tôi khi đi hát, làm nghề, nhục nhã, đau thương, vui buồn lẫn lộn để có được tiết mục cuối cùng.
Giữa hai người ba nuôi của chị có hai sự đối lập lớn là chú Kim Tử Long có vẻ thân thiện hơn và chú Vũ Linh có vẻ khó hơn đúng không?
Cả hai người ba đều thân thiện với tôi, ba Linh bên ngoài có vẻ nghiêm, khó nhưng với tôi vẫn giỡn, vẫn thương con. Trong cuộc thi này, ba không đủ sức khoẻ, ba bị bệnh, tội ba lắm nhưng ba vẫn theo dõi tôi suốt. Người ba yên tâm giao tôi cho chỉ có ba Long thôi, ba Long đã nhận trách nhiệm đó với mẹ tôi, với vong linh ba tôi và với ba Linh, ba Long đã cố gắng làm tròn và thương nhất chính là sự yêu hy sinh của ba với tôi từ công việc, show diễn, những giọt nước mắt. Những lúc tập cho tôi xong, lấy ra một mụn thuốc để uống, thật sự lúc đó nước mắt tôi cứ tuôn, không cầm được, không nghĩ một người cha nuôi lại thương tôi đến vậy, tôi trân trọng điều đó. Khi tôi tìm đến, ai cũng bỏ hết công việc để lo cho một đứa cháu, một đứa đệ tử, một đứa con như tôi. Tôi nghĩ tất cả mọi người đã đặt để cho tôi niềm tin, nếu tôi không làm tròn chẳng khác tôi đã phụ lòng mọi người đi trước đã đặt hết tâm huyết vào tôi, nhất là đoàn cải lương tuồng cổ Huỳnh Long, vong linh của ba tôi, của anh tôi,... tất cả mọi người đều trông chờ vào sự thành công đó. Tôi đã cố gắng, tôi không hề nghĩ tôi được giải quán quân, chỉ biết cố gắng hết sức qua từng vòng thi để khán giả nhớ và sự quay trở lại của tôi có hiệu năng.
Mẹ chị là một soạn giả rất nổi tiếng, viết ra những bản tình cổ đã đi vào lòng người, đến bây giờ mọi người vẫn mong muốn có những vở hay như vậy. Chị có tiếp nối nghiệp của mẹ, soạn những vở tuồng đã làm nên tên tuổi của dòng họ, của mẹ chị không?
Tôi từng ấp ủ điều đó, mẹ tôi cũng đã nói: “Con đã làm giống ba rồi, bây giờ mẹ muốn con giống mẹ, con cố gắng tập, nhìn theo cách của mẹ, mẹ sẽ chỉ cho con cách thứ thế nào để có thể viết ra những kịch bản cho con và cho quý vị khán giả”. Tôi nói mẹ rằng tôi không dám, tôi còn nhỏ quá, không dám làm nhiều thứ vượt quá tầm tay. Mẹ tôi nói: “Đúng, con cố gắng hát hết mình, diễn hết mình nhưng song song đó phải có những cái mới. Nếu nói như con chắc không có những đạo diễn trẻ, biên kịch trẻ để nối tiếp, kế thừa những bộ môn khác. Hát nhưng không có người viết kịch bản lấy gì con hát, con phải cố gắng tập theo, mẹ tin con có năng khiếu để làm giống mẹ và cho ra đời những tác phẩm được khán giả yêu thích và để đời". Tôi đang tập sự và cố gắng để sang năm sẽ có nhiều những tiết mục, trích đoạn trong MV của tôi, do chính tôi viết và dàn dựng.
Việc viết và soạn những vở tuồng hẳn sẽ khó hơn việc đi hát. Hiện tại bản thân chị trải nghiệm điều đó nên tích luỹ và trau dồi những kinh nghiệm gì?
Chắc chắn tôi chưa có nhiều kinh nghiệm nhưng tôi nhìn thấy, học hỏi ở mẹ, ở các bác, khi mới viết tôi cũng thấy ngượng lắm, từ từ tôi cũng thích khi tôi ca lên lời văn chương của chính tôi viết ra. Tôi suy nghĩ những ý tưởng để biến hoá cho vai diễn, cho tiết mục của tôi như thế nào. Điều đó tôi sẽ chờ đợi sự đón nhận của khán giả trong MV đầu tay sau khi là quán quân Sao nối ngôi 2017.
Viết cải lương tuồng cổ phải học tích sử rất nhiều, tham khảo nhiều để có ý tưởng từ những sự kiện lịch sử, bản thân chị có thời gian làm những điều đó không?
Có chứ, bình thường tôi ngồi trên xe, tôi cũng mở sách báo ra để tham khảo. Tôi vào Google tìm hiểu văn học, tìm hiểu sử sách vì bây giờ tôi cũng đang viết tuồng cố nhiều hơn. Tôi tìm hiểu sử sách của những bậc tiền nhân ngày trước xem cuộc sống của họ thế nào, sự yêu thương dân tộc ra sao. Từ đó tôi mới mấu chốt lại những điều đó để cho ra những tiết mục khoảng 15 phút đến 20 phút nhưng lột tả được nhân vật, nói ra hết được những ý đồ tôi muốn gầy dựng. Tôi đang tập từ đầu ở những điều đó, đầu tiên tôi phải viết những trích đoạn ngắn, từ từ mới có thể viết được những kịch bản dài hơn. Cái gì cũng phải có bước khởi đầu. Những điều này vẫn còn đang nằm trong vòng bí mật.
Biến cố gia đình khiến tôi mặc cảm, đi hát quán xá mưu sinh
Khoảng thời gian đầu chị đi diễn nhưng không phải trên những sân khấu chuyên nghiệp. Có tủi thân không?
Lúc đó, tôi rất cực khổ, mỗi tối tôi phải đi hát vòng vòng các quán, đến đó khi nào người ta cho tôi lên, tôi mới dám lên hát. Khi tôi lên mỗi bàn khách sẽ cho tôi một cây bông 10 ngàn, tôi chia với người ta, người ta lấy 4 ngàn, tôi lấy 6 ngàn, cứ nhân lên như vậy. Mỗi tối, tôi chạy rong ruổi trên các quán, ai kêu gì cũng hát, đám ma, đám cưới, đám hỏi cũng hát, bất kì hát gì có tiền tôi đều hát để đi làm kiếm tiền mưu sinh cho gia đình. Từ từ tôi bắt đầu hát cúng đình, cúng miếu, rồi khán giả biết đến tôi. Từng bước Tổ nghiệp thương, tôi sống bằng nghề hát cúng đình thường xuyên. May mắn tôi được đi nước ngoài diễn cho đến hôm nay.
Khoảng thời gian đó ba mẹ chị cũng làm nghề, tại sao chị lại bươn trải như vậy?
Ba tôi cũng đi hát như tôi luôn vì lúc đó cải lương không có chỗ hát, mẹ tôi lúc đó lại gặp nhiều chuyện nên ở nhà một mình tôi hát về lo cho mẹ, cho gia đình. Ba mẹ tôi ly dị rồi và lúc đó ba cũng có gia đình mới nên phải đi hát để bươn trải cho cuộc sống của ba. Lâu lâu ba con gặp nhau, lâu lâu ba đi làm có tiền cũng giúp đỡ tôi, khi tôi có tiền tôi cũng chia sớt cho ba. Nói chung ba con vẫn giữ liên lạc với nhau nhưng cuộc sống lại vất vả lắm.
Lúc đó anh Chinh Nhân tại sao lại để em nhỏ như chị ra làm ăn?
Lúc đó anh Nhân đã có vợ rồi, anh Nhân cũng bươn trải đi hát nuôi vợ, lo cho cuộc sống gia đình riêng nên cũng không giúp được cho gia đình.
Nghe đến cụm từ thần đồng cải lương, lúc đó chị có mường tượng như thế nào không?
Tôi không nghĩ đến, lúc đó tôi chỉ nghĩ tôi là một đứa con nít đi hát nên họ nói vậy. Sau này trưởng thành rồi tôi mới hiểu danh từ đó, tôi lại nghĩ tôi chưa đủ, chưa bao giờ tôi tự hài lòng với chính tôi, tôi nghĩ các cô bác thương, các chị em nghệ sĩ thương nên đặt mệnh danh như vậy. Bản thân tôi nghĩ còn nhiều bạn giỏi hơn tôi nên chưa bao giờ tôi bằng lòng với chính tôi, tôi phải cố gắng liên tục.
Chị có nhớ vở cải lương chị đóng đầu tiên và quay video đầu tiên không?
Tôi nhớ. Đầu tiên lúc bắt đầu vào quay, tôi quay những vở như “Ngũ biến báo phu cừu", “Quan Công đại chiến Bàn Đức", “Lục Vân Tiên",... và những vở tuồng xã hội như “Tình phụ tử", “Làm dâu xứ lạ"... May mắn lúc đó tôi được quay rất nhiều vở tuồng, bây giờ cũng hay được chiếu lại trên TV, lâu lâu xem lại vẫn thấy buồn cười vì y như thằng con trai (cười).
Khoảng thời gian chị gặp biến cố gia đình, yếu tố nào tác động chị nhiều nhất?
Đó là khi ba mẹ tôi ly dị, gia đình lâm vào cảnh nợ nần khó khăn. Biến cố đó rất lớn và mặc cảm vì trước đó gì đình tôi đang khá giả, đi hát ở đâu hay đi học ở đâu đều được ba mẹ chở bằng xe hơi, đùng một cái báo chí đăng lên gia đình tôi gặp khó khăn nên mắc cỡ. Phải một thời gian tôi mới ý thức và làm quen được với môi trường mới. Tôi tự nhủ gia đình tôi nghiệp chướng như vậy nhưng vẫn phải vui vẻ, có buồn, có khóc cũng xảy ra rồi, cứ lấy nụ cười che nước mắt, cố gắng thay đổi cuộc sống của mình bằng chính đôi tay của mình. Tôi đi hát quán xá mưu sinh lo cho gia đình.
Ba chị mất trong hoàn cảnh nào?
Lúc đó, tôi hai mấy tuổi, hoàn cảnh vẫn còn khó khăn lắm. Lúc đó tôi đang đi hát quán. Khi đó, anh Chinh Nhân vẫn làm nghề nhưng cả hai anh em chưa làm được gì cả. Bây giờ tôi vẫn ân hận vì điều đó, tôi ước gì ba sống lại, hiện tại tôi có khả năng lo cho ba, chăm sóc cho ba nhưng không còn ba bên cạnh nữa. Lúc đó chưa làm được gì, đôi khi còn bắt ba phải lo lại cho tôi nữa. Mẹ tôi và tôi không bao giờ ép buộc ba điều gì, tự ba cho tôi, ba thương tôi lắm. Ở nhà có một mình tôi mang họ ba, các anh chị đều mang họ mẹ hết. Khi ba đi hát, ba có tiền ba sẽ kiếm tôi, mua cái này cho tôi, mua cái kia cho tôi.
Ở nhà chị với anh Chinh Nhân thân nhất đúng không?
Đúng vậy, tôi chỉ có một người anh trai duy nhất, anh em đi hát vui buồn có nhau nhưng cũng giống như mèo với chó vậy. Một phần cũng vì ảnh hơi ham chơi nên đôi khi tôi cằn nhằn anh hoài.
Mẹ chị có nhắc nhở anh Chinh Nhân nhiều không?
Cha mẹ sinh con, trời sinh tính. Mẹ tôi cũng khuyên nhưng anh ấy cũng gặp môi trường xấu lôi kéo, đưa đẩy. Anh ấy sa đà, ham chơi, vì vậy anh em hộc hằn hoài. Tôi cũng khuyên, cũng nói, cũng gây nhau nhiều, có thời gian anh bỏ đi, không ở nhà. Cuộc sống có những chuyện như vậy nên tôi cứ phải lo lắng, suy nghĩ vì vậy tôi luôn cố gắng duy trì sức khoẻ của tôi. Nếu bản thân tôi không ổn định nữa gia đình sẽ gặp nhiều biến cố hơn. Anh Nhân rất có tài nhưng nhiều khi buồn chuyện gia đình, anh lao vào những cuộc chơi.
Khoảng thời gian anh Nhân mất, chị có vẻ hụt hẫng?
Tôi bị suy sụp tinh thần. Tôi nghĩ anh không chết, tôi nghĩ anh đi Mỹ hay đi đâu đó. Nghĩ vậy khiến tôi nhẹ nhàng hơn.
Sự ra đi của anh Nhân cũng khiến mẹ chị hẳn rất buồn và suy sụp rất nhiều?
Anh Nhân là con trai duy nhất trong nhà, giận vậy thôi, mẹ tôi thương anh nhất trên đời. Trong cuộc đời mẹ chỉ có 2 người đàn ông, cả hai đều bỏ mẹ đi hết.
Đám cưới phải có đủ cha mẹ dắt tay con gái lên, tôi không có được ảnh đó nên không cưới
Chị có thể chia sẻ cơ duyên nào chị và ông xã gặp và quen nhau không?
Nếu tính đến thời điểm bây giờ tôi và ông xã đã biết nhau từ 11 năm rồi, quen nhau 7 năm sau đó tiến đến hôn nhân 4 năm. Tôi và ông xã không có đám cưới rình rang vì nghề của tôi nhiều khi cứ sợ có chồng, có vợ khán giả không yêu thương nữa. Gia đình tôi cũng gặp nhiều khó khăn nên quyết định hai đứa thương nhau, đến với nhau, chỉ làm mâm cơm nhỏ ra mắt ông bà. Ở ngoài ít ai biết tôi có gia đình, đi đâu cũng đi một mình nhưng từ khi có bé Bella mới đánh dấu một bước ngoặt. Tôi nghĩ con ra đời, cứ giấu diếm hoài sẽ rất tội, sau này bé sẽ có sự mặc cảm nên tôi bắt đầu giới thiệu ông xã trên một chương trình gameshow. Từ đó khán giả mới biết, báo chí cũng đăng rất nhiều. Cuộc sống của tôi cũng bình lặng, hiện giờ tôi gánh trên vai cả một đại gia đình nhưng vẫn cảm thấy hạnh phúc lắm. Tôi có thể cực khổ đi làm cho những người thân được an nhàn, sung sướng, đó cũng là một diễm phúc.
Phụ nữ ai cũng muốn có một đám cưới rình rang, mặc áo cưới đẹp nhưng đám cưới chị lại chỉ có mâm cơm, chị có khi nào xót cho bản thân mình không?
Tôi đẹp cho nhân vật, nếu tôi đóng một nhân vật xấu, tôi sẽ hoá trang xấu đến nỗi không ai xấu bằng tôi, dù một chi tiết nhỏ tôi cũng không bao giờ bỏ qua. Những người da đen môi họ lúc nào cũng trắng, những cái tròng mắt lúc nào cũng trắng đục. Tôi nghiên cứu từ họ không bao giờ tôi bỏ qua những chi tiết nhỏ, lỗ tai học cũng giống màu da nên tôi lấy bông gòn chọt vào. Khi vào nhân vật phải qua nhân vật.
Về đám cưới tôi xót chứ, buồn tủi lắm, cũng khóc nhiều lắm. Bên anh Minh cũng muốn một đám cưới rình rang nhưng tôi lại không muốn đám cưới. Đám cưới thường có mặt ba mẹ, bước lên sân khấu trao con gái cho người khác, tôi không có được cảnh đó nên dứt khoát không làm đám cưới. Không có đám cưới do khía cạnh của tôi. Bây giờ cả hai cũng sống hạnh phúc với nhau, tôi nghĩ đơn giản, hạnh phúc là hạnh phúc, không phải đám cưới rình rang mới hạnh phúc. Một túp lều tranh cũng có thể hạnh phúc, chỉ cần thương nhau, sống được với nhau, đó là điều cao quý nhất chúng tôi cho nhau. Tôi không cần đám cưới rình rang, sợ mất mặt mày.
Ông xã của chị cũng là một ca sĩ điển trai, đa số những người trong nghề kết hôn với nhau thường xảy ra nhiều bất cập, đặc biệt ông xã điển trai quá, nhiều cô theo quá, có khi nào chị ghen không?
Không bao giờ tôi biết ghen là gì. Mẹ tôi hướng cho tôi theo đạo Phật từ bé, đọc kinh từ nhỏ nên tôi hiểu rõ duyên, nợ. Cái gì của mình là của mình. Bây giờ có ghen hay gì đi nữa, nếu đối phương có phải lòng người khác cũng chịu. Trên thế gian muôn vàn cô gái đẹp, bản thân tôi chỉ là cọng cỏ ven sông. Tôi nghĩ đơn giản rằng tôi đã làm hết tất cả những gì phải làm về thiên chức người vợ, người mẹ, thương yêu chồng con, bươn chải đi làm kiếm tiền. Tôi vẫn nghĩ tôi là một cái gương, nếu tôi là người chẳng ra gì, chồng tôi cũng là người chẳng ra gì. Nếu tôi đàng hoàng, sống nghiêm túc, chung thuỷ, chỉ biết chồng con, người bạn đời cũng sẽ cảm nhận được điều đó. Không thương sẽ không đến với nhau, đến với nhau không chỉ riêng hai vợ chồng, còn có sinh linh nhỏ bé nữa. Tôi hạnh phúc với cuộc sống hiện tại, chồng thương yêu, con ngoan, vậy đã đủ rồi.
Nhưng nhiều người vây quanh chồng chị quá, không lẽ chị không xót?
Đó cũng là một điều hên (cười). Tôi không dám nghĩ sẽ lấy người chồng đẹp trai như vậy nhưng cái đó cũng may mắn. Người ta bu hoài cũng hãnh diện, một ngày không biết bao nhiêu người nhắn tin, gọi điện. Anh muốn tôi tin tưởng nên cho tôi xài 2 cái điện thoại, một cái sẽ có những thông tin của anh ấy, tất cả mạng xã hội và một cái của riêng tôi. Anh ấy không bao giờ xen vào chuyện riêng của tôi nhưng những gì riêng tư của anh ấy, anh ấy đều cho tôi xem. Thật chất tôi không cần điều đó, chỉ nghĩ sống phải tin nhau. Chính vì điều đó nên chúng tôi vẫn giữ được hạnh phúc, 11 năm cứ như lúc mới yêu. Cứ giữ như vậy lại đẹp, ghen càng làm phụ nữ xấu hơn thôi.
Ba chị là nghệ sĩ Đức Lợi rất tài năng, mỗi vở diễn của chú cũng rất hay. Thường nghệ sĩ lại rất đào hoa, có thông tin một lần chú khiến mẹ chị buồn khiến mẹ chị ly dị luôn. Cách chị chọn giữ chồng như vậy có phải từ mẹ bản lĩnh của mẹ chị không?
Đó không phải thông tin chính xác, không phải ba mẹ tôi ly dị vì ba tôi làm điều lầm lỗi với mẹ tôi, sau khi ba mẹ ly dị ba tôi mới đi bước nữa. Ba mẹ tôi ly dị do lúc đó có tai kiếp của gia đình, gia đình tôi lâm vào cảnh khó khăn, nợ nần, ba mẹ tôi xảy ra một xung đột lớn nên không thể tiếp tục sống với nhau nữa. Đó là cú sốc lớn trong gia đình tôi. Lúc đó tôi cũng còn nhỏ, khoảng 10 tuổi, còn anh Chinh Nhân lúc đó đã hơn 20 tuổi. Gia đình tôi lúc đó khổ lắm, khi buông ra mẹ tôi vẫn sống vậy để nuôi con, ba tôi là đàn ông nên tôi không trách gì, ba chỉ có lỗi với mẹ chứ không có lỗi với các con, tôi phận làm con không dám xen vào chuyện của ba mẹ. Đối với tôi, ba lúc nào cũng tuyệt vời, lúc nào cũng yêu thương con cái. Dù ba có gia đình riêng nhưng lúc nào ba cũng yêu thương tôi và anh trai rất nhiều. Bây giờ tôi vẫn đáp lại điều đó bằng cách tôi vẫn lo cho đứa em cùng cha khác mẹ, tôi sẽ lo đến khi bé 18 tuổi, dựng vợ gả chồng cho bé xong là yên, đó là lời hứa của tôi với ba.
Bé có thích theo nghề của ba không?
Bé thương tôi lắm nhưng không theo nghề của ba. Em ấy và con của anh Chinh Nhân bằng tuổi nhau. Hiện tại tôi vẫn đang chăm sóc cho hai đứa. Tôi chăm sóc cho con anh Chinh Nhân từ khi bé mới mấy tháng tuổi, tới nay đã mười mấy năm rồi. Chị lớn, chị kế của tôi cũng sống chung với tôi, tất cả đều sống chung một gia đình với tôi, gia đình có 3 gái, 1 trai cộng thêm em trai cùng cha khác mẹ với tôi nữa là 5 người. Chỉ tôi và anh Chinh Nhân theo nghề nên nhiều người tưởng gia đình tôi chỉ có hai đứa con.
Có người chồng theo nghề, bên cạnh sự ghen tuông cũng có sự đồng cảm, hai anh chị thì thế nào?
Nói chung lấy chồng cùng nghề nên cũng đỡ. Mỗi khi tôi biểu diễn tình cảm với một bạn nam, ông xã tôi vẫn tin tuyệt đối vì sống cùng 11 năm rồi, hiểu bản tính của tôi, hiểu hết tất cả nên không có sự ghen tuông, điều đó cũng thuận lợi cho tôi làm nghề.
Điều gì ở ông xã khiến chị thương nhất?
Anh ấy rất hiền, hầu như không nói không rằng, chỉ biết đi hát rồi về chơi với con. Anh thương con lắm, bé Bella là vàng, là ngọc của anh ấy.
Con nít phát triển theo từng ngày cũng nên cũng cần có mẹ, có ba ở bên để dạy, kèm cặp cho bé, chị có điều gì cảm thấy hơi bất tiện cho con hay thiệt thòi cho con không?
Tôi cảm thấy có lỗi với Bella lắm nhưng con nghệ sĩ phải chịu như vậy. Ba mẹ phải đi làm, trước vì khán giả, sau phải kiếm tiền nuôi con nữa nên con tôi hiểu. Đặc biệt bé rất thương ba mẹ. Ba mẹ đi diễn cả ngày nhưng tối nào cũng dành thời gian ngủ cùng Bella. Cứ mỗi 9 giờ tối tôi sẽ nói chuyện với con, nếu tôi đi hát tôi sẽ gọi điện thoại nói chuyện. Tôi kêu bé để loa lớn rồi nói chuyện chứ không cho để sát vào tai, tôi nói: “Con ơi, bữa này mẹ đi hát, mẹ gặp chú này nè, cô kia nè, bữa nay mẹ hát mẹ không mặc đồ cải lương mà mặc đồ ca nhạc…” bé cũng “Dạ". Chính vì những điều đó nên bé cũng bắt đầu yêu sân khấu. Tuy chưa ca được nhưng bé cũng hát hay lắm, ca vô đúng tông, đúng nhịp hết.
Chị nói thiệt thòi cho con nghệ sĩ là ba mẹ đi hát nhiều, đây có phải cảnh hồi xưa chị từng trải qua không?
Y chang nhưng Bella bây giờ sướng hơn vì có mợ nuôi, được chăm sóc an toàn. Còn lúc đó ba mẹ tôi đi, không ai trông nên phải đi theo ngồi trong cánh gà, trời mưa gió cũng đi chung, chính vì vậy nên máu nghệ thuật ăn vào trong người. Khi có người giữ ba mẹ tôi mới để tôi ở nhà, còn không ba mẹ sẽ dắt theo luôn. Đến khi đi học bắt buộc phải ở nhà, có cô bác, anh chị em trong gia đình lo, cứ vậy cũng trưởng thành, cũng lớn. Bella bây giờ sướng hơn tôi nhiều.
Cuộc sống của chị phải tự trưởng thành nhiều hơn, có phải từ đó tập cho chị được sự tự lập và quyết đoán không?
Có lẽ như vậy, tuy nhiên ba mẹ tôi cũng dạy dỗ rất nhiều nên tôi có tính lễ phép. Bất cứ điều gì cũng vậy. Khi ba mẹ tôi nhìn thấy điều gì đó đều dạy tôi, nhất là mẹ, mẹ tôi dạy tôi theo đạo, dạy tôi hướng thiện. Ngay từ bé điều đó đã thâm nhập vào tôi nên không bao giờ sống ác được. Ba mẹ tôi không ở gần nhiều nhưng ba mẹ dạy kĩ lắm, dạy con rất khéo, chưa bao giờ có cô bác nào nói tôi hư hay không ngoan.
Bella thích nghệ thuật như vậy chị có muốn hướng con theo nghề để lưu giữ những gì tốt đẹp nhất của đoàn Bạch Long không?
Tôi không ép con, bây giờ có vẻ bé thích, bé mê nhưng không nhất thiết phải theo, tôi sẽ để bé thoải mái. Quan trọng bây giờ bé ăn ngon, ngủ giơi, mau ăn chóng lớn. Con thích gì tôi chiều đó, con muốn gì tôi đồng ý, tôi không ép con điều gì. Quan trọng phải hướng con để những ý thức, mơ ước của con lành mạnh, tốt, đạo đức, là người có ích cho xã hội.
Cảm ơn chị về những chia sẻ!
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Tỷ phú Mỹ tuyên bố quay lưng với Đàm Vĩnh Hưng vì vụ kiện 'mất vài ngón chân', Mr.Đàm tỏ thái độ lạ
Thanh Thuỷ vừa đăng quang Hoa hậu Quốc tế đã lộ giấy đăng ký kết hôn?
Lưu Gia Linh hoàn toàn sụp đổ, hình ảnh vụ bắt cóc năm xưa bị rò rỉ, hé lộ sự thật việc không có con sau gần 20 năm kết hôn với Lương Triều Vỹ
Ngọc Trinh diện bikini, không ngại để lộ dấu vết 'phạm tội'
Jang Dong-gun nên duyên cùng Kim Hee-ae trong phim "Gia đình hoàn hảo"
Bạn gái mới Hồng Thanh vội khóa trang cá nhân sau khi bị 'bóc mẽ' chuyện 'phông bạt', sống ảo