Cát Tường: Tôi nhận được tâm thư người đó gửi, đau lắm, khiến tôi stress nặng nề
Phía Thủy Tiên công bố toàn bộ số tiền đã trao trong hoạt động từ thiện, hẹn livestream nhận sao kê tại ngân hàng khi hết dịch / Không giảm cân hay dao kéo, Hòa Minzy 'lột xác' nhờ thay đổi 1 điểm trên khuôn mặt
Mới đây, MC Cát Tường đã livestream tâm sự về một câu chuyện khiến cô khá buồn và áy náy.
Người ta nợ tiền tôi còn quên nữa là, cái gì thực sự quan trọng tôi mới nhớ
Hôm nay tôi muốn tâm sự với mọi người về một câu chuyện vừa xảy ra với tôi, khiến tôi khá buồn, ảnh hưởng tới cảm xúc của tôi. Tôi nghĩ, rất nhiều người cũng sẽ mắc phải những lỗi lầm này như tôi nên muốn kể ra.
Con người mà, đâu phải thần thánh đâu. Dù mình có giỏi giang, kỹ lưỡng, thần thánh đến cỡ nào đi chăng nữa cũng phải có lúc sai phạm, lỗi lầm mắc phải dù vô tình hay cố tình.
MC Cát Tường
Cách đây hơn một năm, tôi có đăng lên Facebook cá nhân một loạt giày dép của tôi và nói ai xin được gì thì tôi sẽ cho. Tôi làm vậy vì những đôi giày đó tôi từng đi rồi, không đi nữa mà để thì chật nhà. Tôi thường xuyên xuất hiện trước công chúng nên phải mua mới giày dép, không lặp đi lặp lại được.
Những đôi giày đó không hẳn đã quá cũ, nhưng bán cũng chẳng ai mua, nên tôi đăng lên xem ai có nhu cầu cần thì tôi cho.
Sau đó, tôi có livestream bán quần áo cũ của mình để gom tiền làm từ thiện, hỗ trợ đồng bào miền Trung lũ lụt. Đến giờ tôi không nhớ rõ nữa vì tính tôi hay quên. Người ta nợ tiền tôi còn quên nữa là, cái gì thực sự quan trọng tôi mới nhớ.
Lúc tôi đăng lên cho giày như vậy, rất nhiều người vào xin. Người ta nhắn tin đầy ắp Facebook tôi, tôi đọc không hết.
Tôi nhận được một bức tâm thư người đó gửi mình, lời lẽ rất nhẹ nhàng nhưng đau lắm
Tôi nhớ, có một bạn trẻ nhắn tin xin tôi một hai đôi giày và tôi đọc được, trả lời lại là sẽ cho. Nhưng sau đó, công việc tôi bận quá, cứ cuốn đi, hết livestream này tới livestream khác, tin nhắn cứ thế trôi mất đi vì quá nhiều người nhắn.
Thời điểm đó lại gần Tết, công việc cứ lu bu. Không phải tôi bào chữa cho mình đâu nhưng đúng là lúc đó tôi quên thật vì quá bận. Trong cuộc sống ai cũng có lúc quên, không ai nhớ nổi hết tất cả mọi việc.
Chỗ giày đó, tôi cứ cho đi tới hết, không còn đôi nào. Tôi cũng quên mất, không nhớ gì.
Tới một ngày đẹp trời, tôi nhận được một bức tâm thư người đó gửi mình, lời lẽ rất nhẹ nhàng nhưng đau lắm, khiến tôi stress nặng nề. Bạn đó viết rất lịch sự nhưng tôi lại áy náy.
Tôi có một cái rất ngộ, là ai vào nói tục, chửi thề thì tôi không quan tâm, block luôn. Nhưng ai nói chuyện đàng hoàng, tôi đều có sự hồi đáp, tôn trọng, dù đó là phê bình, phản đối hay như thế nào.
Đến giờ tôi không nhớ rõ nội dung tâm thư đó, chỉ nhớ vắn tắt có nói rằng: "Cô ơi, cái gì cô làm được thì hãy hứa, không làm được thì đừng hứa. Con biết, với cô những đôi giày dép cũ không đáng gì nhưng lại giá trị với con, khiến con phải chờ đợi từng ngày từng giờ.
Con rất thất vọng, lần sau cô đừng làm như vậy. Cô hứa gì thì phải làm, đừng để người ta chờ đợi rồi tổn thương".
Tôi tự thấy mình quá sai rồi. Tôi đọc lại tin nhắn thì đúng là tôi có hứa với bạn đó. Tôi biết mình có lỗi nên buồn lắm, lập tức xin lỗi bạn đó liền và giải thích cặn kẽ, xin bạn đó địa chỉ để gửi giày tới.
Rất may cho tôi, bạn đó đã gửi địa chỉ và tôi phải đích thân soạn giày gửi cho bạn ấy. Gửi xong, tôi nhẹ cả người.
End of content
Không có tin nào tiếp theo