Người giữ hồn bánh tráng làng Tày Đam Rông
Bánh tráng làng Tày: Hương vị bản địa vươn xa từ miền sơn cước Đam Rông / Đam Rông vươn lên từ nông sản bản địa: Kỳ vọng mới từ ba nhãn hiệu chứng nhận
Điều gì đã thôi thúc ông bắt đầu làm nghề bánh tráng giữa vùng đất cao nguyên này?
Ông Luân Văn Quy: Tôi sinh ra ở Lạng Sơn, nơi mà bánh tráng không chỉ là món ăn mà còn là ký ức của mỗi gia đình. Năm 2012, trong một lần về quê, tôi ăn lại chiếc bánh tráng truyền thống của dân tộc mình. Hương vị ấy như đánh thức điều gì đó trong tôi. Khi quay về xã Phi Liêng, nơi tôi lập nghiệp, tôi đã nghĩ tại sao không mang hương vị đó về đây? Tôi bắt đầu thử nghiệm, học hỏi, tự chế biến và rồi cùng gia đình dựng lên cơ sở sản xuất nhỏ đầu tiên.
Ông Luân Văn Quy – người giữ hồn bánh tráng làng Tày Đam Rông.
Thời điểm ấy, ông có gặp khó khăn gì không khi bắt đầu từ con số 0?
Ông Luân Văn Quy: Nhiều chứ! Từ chuyện tìm nguyên liệu phù hợp, cách pha bột sao cho bánh vừa dẻo, vừa thơm, đến chuyện phơi bánh trong điều kiện khí hậu khắc nghiệp của Đam Rông. Cái gì cũng phải thử, thất bại rồi làm lại. Lúc đầu, mỗi ngày chỉ làm được vài trăm cái, nhưng gia đình ai cũng kiên trì. May mắn là sản phẩm được bà con ủng hộ, rồi khách du lịch ghé ngang cũng mua thử và dần dần, tiếng lành đồn xa.
Điều gì làm nên sự khác biệt của bánh tráng làng Tày, thưa ông?
Ông Luân Văn Quy: Chúng tôi giữ bí quyết riêng trong pha bột, tỉ lệ gạo và bột năng, kết hợp thêm chút muối để tạo độ đậm đà. Nhưng hơn cả là cách phơi bánh , chúng tôi dùng nhà lồng (nhà kính) để tận dụng ánh nắng mà không bị mưa gió, giữ màu bánh nâu cà phê và vàng nghệ tự nhiên. Kỹ thuật tráng bánh bằng máy tuy hiện đại nhưng vẫn cần đôi tay thợ lành nghề. Nhờ vậy, mỗi chiếc bánh không chỉ là sản phẩm, mà còn là kết tinh của đất, trời và sự cẩn trọng trong từng công đoạn.
Phơi bánh.
Nhắc đến bánh tráng làng Tày Đam Rông người ta nhắc ngay đến cơ sở bánh tráng Quy Thoa, có lẽ đó là niềm tự hào rất lớn?
Ông Luân Văn Quy: Từ một cơ sở nhỏ, giờ chúng tôi đã đầu tư máy móc hiện đại, mỗi ngày có thể làm 4 tạ bột ra khoảng 2500 cái bánh. Chúng tôi tạo việc làm thường xuyên cho khoảng 10 lao động địa phương. Bánh được tiêu thụ không chỉ ở Đam Rông mà còn lên chợ Đà Lạt và hiện nay trải rộng ra khắp cả nước. Năm 2023, sản phẩm của chúng tôi vinh dự được công nhận OCOP. Điều đó khiến tôi và bà con rất tự hào.
Ông nghĩ gì về việc bánh tráng làng Tày Đam Rông được cấp nhãn hiệu chứng nhận?
Ông Luân Văn Quy: Đây là bước ngoặt lớn. Một sản phẩm dù ngon đến đâu nhưng nếu không có thương hiệu thì rất khó vươn xa. Việc được cấp nhãn hiệu chứng nhận bánh tráng làng Tày Đam Rông giúp chúng tôi có cơ hội bảo vệ thương hiệu, định vị rõ nguồn gốc, nâng cao giá trị và nhất là giúp người tiêu dùng yên tâm hơn khi lựa chọn. Tôi rất kỳ vọng sau khi có nhãn hiệu, sản phẩm bánh tráng làng Tày sẽ tiến vào hệ thống siêu thị, cửa hàng đặc sản và thậm chí xuất khẩu.
Là người tiên phong, ông có kế hoạch gì để phát triển lâu dài?
Ông Luân Văn Quy: Tôi đang hướng tới mở rộng quy mô, chuẩn hóa các quy trình sản xuất theo tiêu chuẩn an toàn thực phẩm. Sắp tới, tôi muốn kết hợp với các hộ trong làng hình thành tổ hợp tác, chia sẻ kinh nghiệm, tạo nguồn lực tập thể.
Bánh tráng làng Tày Đam Rông được đóng gói ngày càng chuyên nghiệp để hướng đến các thị trường cao cấp hơn.
Chúng tôi cũng có kế hoạch tổ chức các tour trải nghiệm làm bánh tráng dành cho du khách khi đến Đam Rông. Người ta đi du lịch giờ thích trải nghiệm, thích chạm tay vào hồn văn hóa địa phương. Tôi muốn mỗi chiếc bánh sẽ kể một câu chuyện về quê hương, về con người nơi đây.
Tôi cũng mong được hỗ trợ trong truyền thông, bao bì, mã QR truy xuất nguồn gốc… để sản phẩm đi xa hơn. Nhưng dù đi đâu, tôi vẫn giữ tâm huyết: chiếc bánh làm ra phải sạch, ngon và mang hồn của người Tày giữa đại ngàn Đam Rông.
Cảm ơn ông!
Chuỗi bài viết và hình ảnh thực hiện nhiệm vụ của dự án Khoa học công nghệ: Quảng bá các sản phẩm của huyện Đam Rông đã được xác lập Nhãn hiệu chứng nhận. |
End of content
Không có tin nào tiếp theo