Thực sự khi biết chồng đang “tòm tem” với một cô nàng kém mấy tuổi, tôi cũng cay cú lắm.
Thử hỏi phận đàn bà, hết lòng vì chồng, vì con, lao vào làm để mong cuộc sống gia đình ổn định, giờ đây lại phải chứng kiến cảnh chồng đi hú hí với người khác, làm sao mà không căm cho được.
Lúc ấy tôi cũng định đánh ghen, định dằn mặt hai kẻ đó một trận. Nhưng rồi nghĩ lại, làm thế là dại. Tôi còn muốn giữ chồng cho mình, còn muốn các con có tổ ấm vẹn toàn nên tôi không đời nào làm ầm lên. Như thế, xấu chàng thì hổ ai?
Tôi lẳng lặng lấy trộm số điện thoại của cô nhân tình trong máy chồng tôi. Sau đó, tôi hẹn gặp cô ta.
Lúc đầu tôi nghe thái độ, giọng điệu của cô ta có vẻ cũng hống hách, ngang ngược lắm. Chắc hẳn cô ả đã chuẩn bị cho tâm thế gặp vợ của nhân tình như tôi. Xem ra cô ta cũng không phải loại vừa.
Kẻ thứ ba mà thấy vợ của người tình điện thoại, vênh váo được như thế chắc hẳn có dã tâm cướp chồng thật rồi. Khi liên lạc tôi cũng ức lắm, cũng muốn trị cho cô ả một bài học nhưng rồi vì đại cục, tôi lại làm thinh.
Tôi mang cái bộ mặt không thể khổ hơn được nữa đi gặp cô ta. Tôi lựa bộ đồ xấu xí, làm cái bản mặt khổ sở…
Vừa bước vào, nhìn thấy cô ả áo quần bảnh bao, ra vẻ không sợ ai ở đó, tôi lao vào ôm lấy, điệu bộ đầy sợ sệt. Cô ta chắc không hình dung ra vợ của nhân tình lại trông thảm thế này.
Tôi bắt đầu diễn, một vai diễn mà tôi tin là mình quá xuất sắc. Tôi vừa khóc vừa nói trong nước mắt. Tôi thậm chí còn quỳ gối xuống, năn nỉ cô ta:
“Em ơi, em thương chị, thương các cháu thì em thuyết phục anh ấy ly hôn giúp chị, chứ sống thế này chị khổ không bằng chết. Chị còn phải giữ sức nuôi con… Đêm nào anh ấy cũng hành hạ chị, chị không còn sức lực nữa.
Em nhìn chị xem, có giống người mắc bệnh không? Chị không đủ sức để chiều ham muốn của chồng chị. Anh ấy khỏe lắm đòi hỏi suốt ngày. Trước đây cũng từng có mấy cô cặp bồ với anh ấy rồi, chị cũng đã hi vọng nhờ thế mà mình được giải thoát.
Nhưng rồi được vài tháng họ cũng chạy mất dép. Giờ chị chẳng biết trông cậy vào ai. Nghe anh ấy nói yêu em, muốn sống với em mà chị mừng quá. Thôi thì em với anh ấy yêu nhau, có tình cảm với nhau thì em nói với anh ấy giải thoát cho chị với.”
Cô nhân tình của chồng tôi cứ mắt tròn mắt dẹp, giọng bắt đầu lắp bắp. Cô ta hỏi nhiều lắm, quên cả xin lỗi tôi… Tôi bắt đầu kể lể. Hình tượng người đàn ông cuồng “chuyện ấy” được tôi vẽ ra khiến cô ta sợ xanh mắt.
Trong khi đó, tôi thì cứ liên tục hùn vào: “Chị thấy em với anh ấy hợp nhau, hai người đến với nhau đi. Bao năm sống với anh ấy, chị khổ vì không chiều được chồng. Giờ có em thay, chị mừng lắm. Có như vậy chị mới ly hôn được…”
Cô nàng cứ ngây người ra… Còn tôi thì tiếp tục huyên thuyên mãi. Hôm đó tôi về, thấy chồng đứng ngồi không yên, tôi cũng đoán được chuyện. Anh ta có vẻ nôn nóng vì không liên lạc được với cô bồ.
Nhân đó, tôi lại bắt đầu lảm nhảm kể chuyện có anh ở cơ quan, cặp bồ, xong rồi bị con bồ nó cắm sừng, nó ngủ với bao nhiêu thằng, chán rồi nó bỏ còn anh ấy thì phụ vợ, phụ con nghĩ theo nó rồi… Nghe xong chồng tôi chỉ im lặng.
Vài tháng sau đó, chồng tôi dứt hẳn với cô người tình vì cô ta cắt liên lạc. Tin nhắn cuối cùng giữa họ mà tôi đọc được là sự cáu giận của chồng tôi khi bị cô ta phũ phàng chia tay.
Vậy là anh lại về bên tôi, gia đình vẫn cứ bình yên như thế sau cơn sóng ngầm mà chỉ có mình tôi biết.