Đời sống

Mâu thuẫn gia đình căng thẳng: Mẹ chồng bỏ đi, bố chồng ép con dâu cầu hòa trong nước mắt

DNVN - Một tuần trôi qua đầy rối ren với tôi.

Trong phiên toà căng thẳng phân chia tài sản, khi chồng cũ của tôi đang lớn tiếng đòi chia phần mình, bỗng mẹ chồng bước vào, tay chống gậy, dáng người gầy gò nhưng ánh mắt cương quyết / Bi kịch gia đình: Chồng vào bếp, vợ đi làm, mẹ chồng bỗng chốc nổi giận – Không khí gia đình căng thẳng vì một câu nói trẻ con

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Gia đình tôi rơi vào cảnh “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” suốt một tuần qua, sau khi bố mẹ chồng cãi vã to tiếng. Mọi chuyện bắt đầu từ việc bố chồng nhận được lương hưu nhưng giấu vợ, dùng số tiền đó để mua rượu. Ông uống say hai lần, đến lần thứ ba mẹ chồng mới phát hiện. Cơn giận dữ của bà bùng nổ khi bà cho rằng, công lao cả đời chăm sóc gia đình không thể bị trả giá bằng thói quen mới sinh ra này.

Bố chồng tôi không chịu nhận lỗi, thậm chí còn cho rằng tiền lương của ông là quyền của ông. Câu chuyện ngày càng căng thẳng khi ông lớn tiếng tuyên bố rằng ngay cả khi đem tiền đi cho người khác, bà cũng không được can thiệp. Mẹ chồng tôi không chịu nổi, bà thu dọn quần áo, bỏ sang nhà cô con gái cách 8 cây số để "tránh mặt".

Lời trách móc cay nghiệt

Tình hình tồi tệ hơn khi bố chồng, dù biết mình sai, lại không chịu xuống nước. Thay vì tự đi xin lỗi vợ, ông lại bắt tôi - một nàng dâu đứng giữa hai lằn ranh, phải sang nhà em chồng đón bà về.

 

Hôm đó, tôi đến nhà em chồng, mang theo hy vọng hòa giải. Nhưng trái lại, mẹ chồng từ chối gặp mặt, còn em chồng thì bóng gió buộc tội tôi “không biết can ngăn”, để bố mẹ lớn tuổi cãi nhau ầm ĩ đến mức bị làng xóm dị nghị. Tôi nghẹn lòng trước lời trách móc ấy, không biết thanh minh thế nào, đành lặng lẽ ra về.

Áp lực tứ phía

Về đến nhà, tôi chưa kịp định thần thì bố chồng lại tiếp tục chỉ trích vì tôi “bất tài”, không đón được mẹ về. Cả nhà chìm trong bầu không khí ngột ngạt, ông thì ngày càng uống nhiều rượu, say lại mắng mỏ.

Chồng tôi, đáng lẽ phải là người đứng ra giải quyết, lại chọn cách trốn tránh. Anh lấy cớ đi làm tăng ca, ở lại công ty đến hai ngày mới về. Mỗi khi về nhà, anh lại mệt mỏi lăn ra ngủ, phó mặc mọi chuyện. Thậm chí, anh còn bảo: “Cứ để mẹ ở bên nhà em gái vài tháng, rồi tự khắc bà sẽ về.”

Những lời đó khiến tôi như rơi xuống vực thẳm. Làm dâu mười năm, tôi chưa bao giờ thấy mình cô đơn và bế tắc như lúc này.

 

Tôi phải làm gì?

Giữa mớ hỗn độn ấy, tôi chỉ muốn tìm một lối thoát. Nhưng liệu có ai trong gia đình này sẵn sàng lắng nghe, hay tôi vẫn phải tiếp tục chịu đựng, như cách mà mọi nàng dâu thường làm?

Những ai đã từng trải qua cảnh này, hãy cho tôi một lời khuyên!

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm