Đời sống

Ngày tôi theo chồng, mẹ kế tặng một món quà nhỏ nhưng khiến tôi mất ngủ cả đêm

Tối qua, tôi mở món quà mẹ kế tặng. Và rồi nguyên cả đêm, tôi mất ngủ, day dứt mãi.

Cãi nhau với chồng cũng cần biết cách, vợ nắm rõ 4 quy tắc này mới mong gia đình hạnh phúc / 3 biểu hiện của gia đình đang trên đà lụi bại, phải chỉnh đốn ngay kẻo tai ương kéo đến

Tôi có mẹ kế năm 16 tuổi. Lúc đó, tôi rất ghét bà. Bởi trong suy nghĩ của tôi, mẹ kế chính là nguyên nhân dẫn đến việc bố mẹ tôi bỏ nhau. Dù bố tôi nhiều lần giải thích, bảo bố mẹ ly hôn vì mẹ tôi có người đàn ông khác và tôi cũng tận mắt thấy vài lần, mẹ đi cùng người khác nhưng tôi luôn bào chữa cho mẹ. Vì có ác cảm nên tôi đối xử với mẹ kế rất lạnh nhạt, đôi khi thể hiện hành động chống đối.

Mối quan hệ giữa tôi với mẹ kế không tốt đến tận năm tôi 22 tuổi, tốt nghiệp đại học và chia tay mối tình 2 năm. Tôi tìm đến mẹ đẻ với hy vọng nhận được sự an ủi. Không ngờ, mẹ đẻ lại đuổi tôi thẳng cổ từ ngoài cổng vì sợ dượng thấy. Ngẫm lại, từ khi bỏ nhau, mẹ cũng chẳng cho tôi một đồng nào. Tiền đi học, tiền quần áo, mua xe, mua laptop đều là do bố và mẹ kế tôi mua. Mẹ kế vì không có con nên chăm sóc, thương yêu tôi không khác gì con đẻ.

Sau lần đó, tôi cởi mở với mẹ kế. Bà vui lắm nên lại càng thương tôi hơn. Cái gì ngon, bà cũng để dành cho tôi trước. Tới tháng nhận lương, bà lại cho tiền tôi đi mua sắm, dù tôi cũng đã đi làm và kiếm được tiền.

Ngày tôi theo chồng, mẹ kế tặng một món quà nhỏ nhưng khiến tôi mất ngủ cả đêm - Ảnh 1.

Đọc mảnh giấy, nước mắt tôi chảy ròng ròng. (Ảnh minh họa)

Tôi mới về nhà chồng ngày hôm qua. "Về nhà chồng" chứ không tổ chức đám cưới hay tiệc tùng gì cả. Vì tôi có bầu trước và vì tình hình không cho phép. Hôm về nhà chồng, tôi và mẹ kế dậy sớm, nấu một mâm cơm cúng gia tiên. Mẹ kế mặt buồn rầu, đôi khi còn chấm nước mắt rồi nói thương tôi. Đời con gái chỉ mong có một đám cưới rình rang mà tôi lại không có.

Khi tôi ra xe, bà đưa tôi món quà nhỏ. Tối đó, vợ chồng tôi mở hộp quà ra xem. Trời ạ, đó là một bộ nữ trang vàng dành cho cô dâu và mảnh giấy nhỏ. Đọc mảnh giấy, nước mắt tôi chảy ròng ròng. "Con gái nhất định phải hạnh phúc. Mẹ thương con nhiều".

Thì ra, với mẹ kế, tôi chính là con gái bà. Có lẽ mẹ đã dùng hết tiền tiết kiệm để mua số vàng này tặng tôi. Nguyên đêm qua, tôi mất ngủ vì ân hận và day dứt. Tôi phải làm sao để chuộc lại lỗi lầm mình đã gây ra cho mẹ kế suốt thời gian qua?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm