Nỗi đau của người vợ 9 năm chưa thể sinh con
Tôi muốn đón mẹ ra ở cùng nhưng vợ lại không đồng ý / Vào phòng mổ đẻ gấp, vợ bỗng nhận tin nhắn của chồng: "Cố lên, sinh xong anh cho 100 triệu đi mua sắm"
Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng mình, 9 năm rồi nhưng chỉ được 2 năm ở bên nhau trong ngày này. Lúc đầu em còn nhắc anh nhưng về sau cũng cố quên vì mỗi lần nhắc đến anh lại buồn: Lại qua một năm nữa mà mình vẫn chưa có tin vui. Bên nhau 9 năm nhưng hạnh phúc mình có được là bao?
Lúc mới cưới về, do chưa làm quen được với cuộc sống hôn nhân nên mình cũng mất gần nửa năm để cân bằng. Qua năm thứ 2 mình bắt đầu làm quen với việc đi thăm bác sĩ, từ đó ròng rã suốt 7 năm, tiền lương của 2 đứa chỉ để dành đi chữa bệnh. Thế nhưng, ông trời vẫn còn ở xa quá, chưa thấu được nỗi đau của mình.
Những năm qua là chuỗi ngày em sống trong nước mắt. Cực khổ như thế nào em cũng chịu được nếu anh vẫn còn thương em, quan tâm em như những ngày đầu. Nhưng với suy nghĩ “không có con thì không phải là gia đình” của anh đã khiến em đau khổ đến nhường nào.
Lúc nhận được kết quả xét nghiệm của anh: tỷ lệ tinh trùng bất thường và không di động 99%, trong lòng em buồn lắm nhưng cố tỏ ra lạc quan, cố động viên anh, rằng khoa học đã tiến bộ, anh yên tâm đi, sẽ ổn thôi. Đường cùng nếu trời không thương mình thì em sẽ luôn ở bên anh, tình yêu của em và anh mới là quan trọng.
Ròng rã 2 năm điều trị cho anh, kết quả khả quan thì đến lúc phát hiện em bị tắc 2 vòi trứng. Ngày anh chở em đi chụp HSG, cầm kết quả trong tay, em rụng rời. Ra ngoài gặp anh, mặc cho em khóc nức nở, anh không nói lời nào. Suốt đường về, anh vẫn im lặng. Em biết anh đang rất đau khổ nên cũng không dám nói gì. Sau đó là chuỗi ngày thật sự bất hạnh của em.
Nhà mình ở xa thành phố, lúc ấy ở đó còn hoang sơ, vắng vẻ nhưng anh vẫn bỏ mặc em. Với lý do xa nhà, anh đi cách ngày về một lần, sau đó tuần về vài lần rồi tuần về tuần không. Em hỏi sao anh không về nhà? Anh trả lời: “Về có được gì đâu mà về”. Em chỉ biết lẳng lặng cúp máy và khóc. Vì yêu anh, cố giữ gia đình này nên bằng mọi cách em kiếm tiền và đi làm thụ tinh ống nghiệm. Quyết định này là của em nên em phải tự lo lấy chứ lúc nào anh cũng chỉ có một câu “Tuỳ em”. Sau 3 lần em làm vẫn không có kết quả.
Ngôi nhà không rộng lắm nhưng giờ trở nên mênh mông, mỗi đứa một góc, không nói với nhau lời nào, thỉnh thoảng chỉ vài câu cụt ngủn. Anh trở nên đổi tính đổi nết: nhậu nhẹt, hút thuốc, bài bạc,… những thứ mà trước kia hoàn toàn xa lạ với anh thì giờ có đủ. Em khuyên can anh mãi cũng không được.
Em giờ không khác gì ôsin trong nhà: nhà cửa, chợ búa, cơm nước, giặt giũ đều là bổn phận của em. Em mong lắm bữa cơm gia đình đầm ấm như ngày nào nhưng điều đó dường như quá xa xỉ. Tan sở, em vội chạy về lo bữa cơm tối, vừa nấu vừa hy vọng hôm nay anh sẽ về. Điện thoại thì anh bảo “Cứ ăn trước đi”. Cứ như vậy hoài anh bảo em phải làm sao đây? Ly hôn anh không chịu nhưng cứ sống chung với nhau như thế này em sẽ phát điên thôi. Em mong anh đọc được những lời này và suy nghĩ lại. Nếu anh đã không còn xem đây là gia đình thì hãy giải thoát cho nhau trước khi quá muộn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Giải mã giấc mơ thấy người đã khuất xuất hiện trở lại
Từ ngày 22/11 đến cuối năm: Ba con giáp đón sóng may mắn, tài lộc hanh thông, sự nghiệp thăng tiến
Từ cuối tháng 11: Sao tài lộc rực sáng, 4 con giáp bứt phá và hưởng lộc lớn
Tử vi ngày 22/11/2024 của 12 con giáp: Tuổi Thìn sự nghiệp thăng tiến, thu hoạch lợi nhuận khủng từ kinh doanh
Bấm chuông giữa trưa, mẹ chồng bơ phờ tìm đến xin ở nhờ: Cú sốc gia đình khiến tôi nghẹn lời
Bí mật kinh hoàng sau tờ đăng ký xe máy của mẹ chồng: Cơn ác mộng của một cuộc hôn nhân tưởng như hoàn hảo
Ảnh minh họa.