Phải mất 1 phút, anh ấy mới định thần lại rồi xoa đầu tôi cười: “Đúng là nỗi lo của mấy mẹ lười. Nhưng mà em yên tâm, Tết này em chẳng phải làm gì đâu. Gia đình anh ngược lại sẽ cho em bất ngờ đấy! Trước mắt cứ ngoan ngoãn về làm vợ anh đã”.
Dù đã 27 tuổi, chẳng còn trẻ người non dạ gì nhưng tôi vẫn sợ “chống lầy”. Chồng tôi hồi ấy thấy bạn gái cứ 5 lần 7 lượt hoãn đám cưới thì giận lắm. Anh ấy sang nhà gọi tôi ra nói chuyện: “Đi xem cả năm mới được ngày đẹp mà em cứ dùng dằng là sao? Hay là em có người khác rồi? Như nào cũng phải nói ra để anh còn biết!”
Đến lúc ấy, tôi mới phải thú thật nỗi lo của mình. Chồng tôi nghe xong ớ người ra, mồm thì há hốc. Phải mất 1 phút, anh ấy mới định thần lại rồi xoa đầu tôi cười: “Đúng là nỗi lo của mấy mẹ lười. Nhưng mà em yên tâm, Tết này em chẳng phải làm gì đâu. Gia đình anh ngược lại sẽ cho em bất ngờ đấy! Trước mắt cứ ngoan ngoãn về làm vợ anh đã”.
Thế là cuối năm trước, tôi lên xe hoa về nhà chồng trong tâm trạng thấp thỏm. Hôm nào lên công ty, tôi cũng hỏi mấy chị đã có gia đình về các bài cúng Tết rồi bày biện mâm cúng, phải mua cái gì, nấu món gì,… Mẹ tôi thì gọi điện dặn dò suốt: “Đây là Tết đầu tiên ở nhà chồng, phải cẩn thận không người ta đánh giá”.
Trước Tết khoảng 1 tháng, lúc ăn cơm tối, mẹ chồng tôi bỗng bảo: “Sắp Tết rồi, nhà mình bàn bạc luôn nhỉ”. Lúc ấy, tôi bắt đầu căng thẳng, hít 1 hơi sâu chuẩn bị sẵn tinh thần nghe bố mẹ giao phó công việc. Nhưng ai ngờ, bố chồng nãy giờ ngồi bình thản ăn cơm đột nhiên lên tiếng: “Thôi năm nay đi Đà Nẵng đi. Năm ngoái đi Sapa là lên núi rồi, năm nay nhà mình đi biển cho thay đổi. Qua tôi xem thấy có mấy tour khuyến mãi được lắm, mình đi 3 ngày tết là vừa đẹp!”
“Ừ Đà Nẵng cũng được, tôi thì duyệt. Thế vợ chồng 2 đứa thấy sao?”,
mẹ chồng quay sang hỏi tôi đang ngơ ngác, ớ ra không hiểu gì. Lúc này chồng tôi mới cười nháy mắt giải thích cho vợ. Hóa ra từ 2 năm gần đây, mẹ chồng tôi chủ trương không ăn Tết ở nhà nữa mà đi du lịch xả hơi sau 1 năm làm việc vất vả, mệt mỏi.
Vì bố chồng tôi là con thứ nên việc cúng bái không phức tạp như các nhà khác. Chuyện này thì bác cả bên chồng tôi lo hết và nhà tôi chỉ cúng thêm thôi. Và như 2 năm trước đi du lịch thì mẹ chồng tôi sắp xếp cúng trước cho thổ công và các cụ. Xong xuôi là cả nhà cứ thế lên đường tung tẩy, xả hơi thôi. Bố chồng và chồng tôi thì đều thích du lịch nên ngay khi nghe đề xuất của mẹ chồng thì gật đầu đồng ý ngay tức khắc.
Mẹ chồng tôi còn bảo: “Năm mới, khởi đầu mới. Đi chơi cho đầu óc thư thái chứ tội gì phải cắm đầu vào mấy đống bát đĩa!”
Thế là 2 năm liền ở nhà chồng, chưa năm nào tôi phải hộc mặt nấu nướng, dọn dẹp dịp Tết. Thay vào đó, cả nhà tôi cùng đi chơi năm thì Phú Quốc, năm thì Tuần Châu - Hạ Long, thích thú vô cùng. Hôm qua, mẹ chồng lại “họp gia đình” để thông báo việc đặt vé đi chơi Tết và khách sạn ở Đà Nẵng năm nay đã xong xuôi, mọi người chỉ cần chờ đến ngay để lên đường thôi.
Tôi nghe bà nói xong mà sướng rơn người. Chồng tôi ở bên cạnh thì nháy mắt thầm thì: “Đấy, em xem trên đời có bà mẹ chồng nào tuyệt vời như mẹ anh không?”. Tôi quay ra, lén đưa ngón cái tán thưởng với chồng. Quả thật tôi đúng số hưởng, được làm dâu ở một gia đình có tư tưởng quá tiến bộ.
Thời nay đầy người có tiền nhưng chưa chắc ai cũng có thể suy nghĩ hiện đại như mẹ chồng tôi… mỗi dịp Tết Nguyên Đán cổ truyền đến.
Theo Nhật Quỳnh/Phụ nữ sức khỏe