Rời khỏi nhà anh hôm đó, tôi khóc như mưa như gió. Bạn trai tôi cũng không làm sao lí giải nổi thái độ của mẹ mình. Anh chỉ biết đưa tôi về, động viên tôi bình tĩnh rồi anh sẽ từ từ hỏi nguyên nhân và thông báo cho tôi. Anh bảo dù có vì điều gì thì anh cũng sẽ ở bên tôi, đấu tranh để được cưới tôi làm vợ.
1 tuần sau đó, bạn trai nhắn tin thông báo với tôi rằng: “Mình chia tay đi, anh không thể yêu và cưới em được”. Tôi chết lặng trước quyết định đó. Tôi có hỏi thì anh giấu, mãi về sau anh mới chịu gặp tôi một lần để giải thích cho tôi nghe mọi việc. Đớn đau, chán nản nhưng cũng chẳng còn cách nào khác là phải chấp nhận thực tế này.
Tôi và anh yêu nhau được gần 1 năm. Nhà chúng tôi cách nhau khoảng hơn chục cây số. Mỗi đứa một huyện, trong cùng tỉnh. Chúng tôi làm cùng công ty với nhau, vì thế có điều kiện gần gũi, tình cảm dễ nảy sinh.
Chúng tôi cũng nghĩ rất đơn giản, yêu nhau là chuyện của hai đứa thôi nên cũng không lo nghĩ nhiều. Bọn tôi dự định khi nào xác định cưới sẽ về ra mắt hai bên gia đình. Cả tôi và anh ấy đều nghiêm túc trong tình cảm, chúng tôi không muốn mệt mỏi cho đôi bên, sợ dẫn nhau về sớm lại bị chê bai nọ kia rồi đau đầu.
Sau gần 1 năm yêu nhau, dự định sẽ cưới vào năm tới đây nên chúng tôi mới về thăm gia đình hai bên. Tôi về nhà anh trước. Ban đầu mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ. Bố mẹ anh cũng vui vẻ và hào hứng đón nhận tôi. Hai đứa mừng thầm trong bụng, cứ thế này thì mọi chuyện sẽ như ý muốn thôi.
Nào ngờ, sau bữa cơm, ngồi trò chuyện. Mẹ anh hỏi về gia đình tôi. Tôi có kể chuyện bố mình mất rồi chỉ còn mẹ thôi. Tôi nói về tên mẹ, quê quán, nghề nghiệp của mẹ. Nét mặt của mẹ anh có vẻ biến sắc. Rồi bà bảo: “Cháu có cái ảnh nào của mẹ ở điện thoại không?”. Tôi hồn nhiên đưa cho mẹ anh xem. Ngay sau giây phú đó, mẹ anh đập bàn đập ghế đứng dậy, nước mắt trào ra, phản đối tức thì: “Mẹ tuyên bố con lấy ai thì lấy nếu lấy nó mẹ chết cho con xem”.
Hôm đó tôi không hiểu nổi sự tình làm sao… Tôi trở về nhà với tâm trạng chán nản và chờ đợi thông báo từ anh. Có ai ngờ, ít hôm sau, anh cũng nhắn tin đòi chia tay. Thì ra, bí mật phía sau là bởi vì… mẹ tôi từng là tình địch của mẹ anh. Cách đây nhiều năm, mẹ tôi với bố anh từng cặp kè với nhau. Thời điểm đó bố tôi mất rồi. Mẹ của bạn trai tôi đã phải khổ sở lắm mới có thể giải quyết được mối quan hệ tay ba này. Mẹ anh hận mẹ tôi nhiều lắm, người đàn bà đã nhăm nhe cướp chồng bà.
Khi nghe những lời anh kể lại, tôi chỉ biết khóc mà thôi. Tôi không ngờ cuộc tình của chúng tôi lại oan nghiệt thế này. Tôi không dám trách anh cũng chẳng thể trách người lớn. Thôi thì đành chấp nhận, mọi thứ dở dang như định mệnh đã an bài.