Khám phá

Gia Cát Lượng lâm chung, Lưu Thiện có hỏi 1 câu, Khổng Minh nghe xong bàng hoàng nhận ra con người thật của đối phương

Rốt cuộc, Lưu Thiện đã hỏi Gia Cát Lượng điều gì mà khiến vị quân sư nức tiếng của nhà Thục Hán trước khi qua đời được phen kinh ngạc đến vậy.

Nhân tài Thục Hán khiến Gia Cát Lượng phải thừa nhận giỏi hơn mình, Lưu Bị mất đi người này đồng nghĩa với việc nước Thục về cơ bản đã không thể cứu vãn / Không tránh được những lúc hồ đồ, Gia Cát Lượng phải ôm hối hận tiếc nuối một đời vì lấy nhầm người, tin sai người và theo nhầm người

Chắc hẳn độc giả yêu thích các nhân vật Tam Quốc đều biết, thời kỳ Tam Quốc này nhân tài lớp lớp xuất hiện, anh hùng hào kiệt nhiều không đếm xuể. Thậm chí có những mưu sĩ không những thần cơ diệu toán mà còn có thể liệu sự như thần.

Vậy nên, thật không ngoa khi nói rằng thời kỳ đó không thiếu người thông minh. Còn nếu nhắc tới người ngốc nhất dười thời Tam Quốc, có lẽ cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu mọi người sẽ là Lưu Thiện, con trai Lưu Bị.

Trong xã hội ngày nay, chúng ta thường dùng hình tượng A Đẩu đỡ dậy cũng không biết dậy để hình dung về một người vô năng, ngốc nghếch. Điển cố này xuất phát từ chính cuộc đời của Lưu Thiện.

Lưu Thiện có thực sự là một người ngốc nghếch?

Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, rốt cục Lưu Thiện là một người như thế nào? Ông ta có thực sự là người vô phương cứu chữa, năng lực kém cỏi như mọi người vẫn nói? Điều này vẫn còn là một nghi vấn trong lòng mỗi độc giả.

Tuy nhiên có một chi tiết có thể giúp chúng ta có câu trả lời cho câu hỏi vừa nêu. Trước khi Khổng Minh lâm chung, Lưu Thiện từng đến thăm và hỏi ông một câu, Khổng Minh nghe xong, trong phút chốc bỗng phát hiện ra rằng, hóa ra trong lòng Lưu Thiện vốn rất hiểu biết, chỉ là không nói ra mà thôi.

Ắt hẳn mọi người đều biết tới một chi tiết trong Tam Quốc, ban đầu, thế lực của Lưu Bị vẫn còn yếu, hoàn toàn không có thực lực lớn mạnh, thế nên khi Tào Tháo công kích Kinh Châu, Lưu chỉ có thể chạy trốn.

Nhưng bách tính thì vẫn tin yêu Lưu Bị, nên đều tháo chạy cùng ông, khiến cho tốc độ đội quân chậm hẳn.

Trong thời chiến tranh loạn lạc, Lưu Bị thất lạc vợ con ở Trường Bản, Triệu Tử Long đã tả xung hữu đột mưu lược đánh trận, dùng tính mạng bảo vệ Lưu Thiện, nếu không Lưu Thiện đã sớm mất mạng nơi hoàng tuyền.

Gia Cát Lượng lâm chung, Lưu Thiện có hỏi 1 câu, Khổng Minh nghe xong bàng hoàng nhận ra con người thật của đối phương - Ảnh 2.
Hình ảnh nhân vật Lưu Thiện trên phim.

Không những vậy, khi Triệu Tử Long trở về, nhìn thấy Lưu Thiện lạc cả giọng, hoảng sợ trong lòng Triệu Tử Long, Lưu Bị hết sức kinh ngạc. Khi đón lấy Lưu Thiện, Lưu Bị liền ném cậu bé ra, lập tức thể hiện niềm cảm kích với huynh đệ, lôi kéo lòng quân.

Từ đó có thể thấy, Lưu Thiện có thể bình an trưởng thành, quả thực là một chuyện không hề dễ dàng.

Theo lý mà nói, trải qua biết bao trắc trở như vậy, Lưu Thiện đáng lẽ phải ngày một mạnh mẽ hơn. Nhưng không ngờ, con trai của Lưu Bị lại không tài hoa rực rỡ, thiên tư xuất chúng được như Tôn Kiên hay hậu duệ của Tào Tháo.

Ngược lại Lưu Thiện lại mang dáng vẻ ngốc nghếch, lúc tới Bạch Đế thành thăm Lưu Bị, trong lòng vẫn nghĩ về mấy con dế đang nuôi.

Thực tế là vậy, tại sao Lưu Bị vẫn để Lưu Thiện kế thừa vương vị?

 

Lưu Thiện là con trai của Lưu Bị, hơn nữa hai người em trai của Lưu Thiện cũng không thông minh đến mức khiến Lưu Bị khó xử, nên ông đã lựa chọn con trai trưởng để cho Khổng Minh phò trợ.

Tuy nhiên, trong suốt quá trình trị vì, có đúng là Lưu Thiện hoàn toàn ngờ nghệch không biết gì?

Thực tế không phải vậy. Với cương vị là một quân vương, Lưu Thiện không có tài năng nhưng không phải là người không có đầu óc. Trong bối cảnh bấy giờ, Lưu Thiện hiểu rõ cục diện, chỉ có ngốc nghếch mới có thể tự bảo vệ mình.

Sự khôn ngoan thể hiện qua một câu hỏi

Trước khi Khổng Minh tạ thế, Lưu Thiện từng phái người tới thăm, đồng thời nhắn gửi tới Khổng Minh: "Nếu khanh mất rồi, con cái của khanh nên sắp xếp thế nào?"

 

Gia Cát Lượng lâm chung, Lưu Thiện có hỏi 1 câu, Khổng Minh nghe xong bàng hoàng nhận ra con người thật của đối phương - Ảnh 4.

Nghe câu nói này xong, Khổng Minh bàng hoàng nhận ra, hóa ra Lưu Thiện không hề ngốc, chỉ là đang giả ngốc mà thôi.

Lời lẽ trong câu nói rất rõ ràng, sau khi ông tạ thế, con cái của ông có mưu quyền đoạt vị không và Khổng Minh cũng đã hiểu ra suy nghĩ của Lưu Thiện.

Khổng Minh chỉ nói một câu, rằng không phiền điện hạ hao tâm, 800 cây dâu trong nhà có thể nuôi sống mọi người, ý muốn nhắn nhủ Lưu Thiện không cần lo lắng, các con của ông sẽ không màng tới hoàng vị. Từ đó có thể thấy trong lòng Lưu Thiện luôn sáng tỏ, nhìn rõ mọi sự, chỉ là không nói ra mà thôi.

Từ câu chuyện này có thể rút ra, trong xã hội ngày nay, cho dù gặp ai trong bất kỳ hoàn cảnh nà, cũng đều nên giữ quan hệ tốt, không nên coi thường bất cứ ai, bởi không biết chừng lúc nào đó, một người mà bạn cho rằng tầm thường có thể vượt mặt bạn, thậm chí khiến bạn phải nhìn họ bằng một con mắt khác.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm