Tìm kiếm: ân-hận
Chuyện không ai muốn đó đồn tới tai nhà vợ sắp cưới của tôi, họ lập tức hủy hôn không gả con gái cho tôi nữa. Mất 2 năm tôi mới lấy lại tinh thần để yêu và làm đám cưới với Khánh, vợ hiện tại của tôi bây giờ.
3 năm kết hôn, tôi vẫn lên kế hoạch tránh thai vì chưa muốn có con. Tôi nghĩ đợi đến khi nào có nhà riêng, lúc đó đẻ con thì hợp lý hơn.
Đợt này vợ tôi có bầu nhưng bị doạ sảy suốt nên tôi bắt cô ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Chẳng biết mẹ tôi chăm con dâu ra sao mà ngày nào vợ cũng nhắn tin than thở bà khó tính, nhưng tôi chẳng tin.
Chán bà quá tôi nghĩ cách đuổi khéo bà về quê để thuê giúp việc cho đỡ bực. Bởi tôi tính về lâu về dài, bà cứ như vậy thì chăm con chăm cháu sao tốt được.
Nghe chồng nói, tôi khóc không ra tiếng vì quá thương chồng và ân hận vì những gì mình đã đối xử với anh.
Qua lời kể của chị hàng xóm cũ, tôi mới hiểu ra lý do thật sự của nguyên nhân dẫn đến ly hôn của mình.
Ly hôn xong tôi mới thấy ân hận, nhưng làm cách nào vợ cũ cũng nhất quyết không chịu tha thứ. Cuối tuần trước tôi đến đón con đi chơi, trên đường đi, con tôi vô tư kể: 'Con thích ngồi ô tô cơ, chú Hùng với mẹ toàn chở con đi chơi bằng ô tô, sướng ơi là sướng.
Tôi kiếm ra tiền nên việc có thêm người mới cũng chẳng phải gánh nặng kinh tế. Thời gian quen nhau, tôi sẵn sàng mua điện thoại đời mới, chu cấp cho cô ta những thứ đắt đỏ. Đổi lại, cô ta luôn tỏ ra ngoan ngoãn và chiều chuộng tôi.
Còn chồng tôi anh ta nhiều lần tìm đến tôi cầu xin tha thứ, van xin vì ngày xưa đã trót dại nhưng tôi không đồng ý.
Tôi đứng trong bệnh viện ôm đứa con mới sinh đã mất mẹ. Tôi hoang mang rối bời, chỉ biết gọi cho vợ. Nghe giọng vợ bình thản trong điện thoại, tôi nghẹn ngào.
Sáng hôm sau Khánh bắt xe về để nói chuyện cho ra lẽ. Thế nhưng về đến nhà thì anh chết đứng khi thấy vợ cười nói với gã đàn ông khác trong nhà.
Chị òa khóc thành tiếng giữa bệnh viện khi thấy con gái được đưa vào phòng mổ. Nhìn thân hình bé nhỏ của con qua lớp cửa kính phải chịu đau đớn mà chị chỉ biết bật khóc thành tiếng. Chị đã làm gì thế này, chị vô tâm đến độ con đau cũng không biết.
Thấy con trai đêm nào cũng phải mang cặp lồng đi mua bún, mua chè, gà tần...cho vợ, bà ghét lắm. Mẹ chồng mắng tôi là 'hành' chồng, rồi đi rêu rao mọi nơi rằng tôi lười, thấy chồng hiền thì bắt nạt.
Cách nói chuyện của em chồng làm tôi tức sôi máu, đang sẵn bực mình, tôi giang tay tát em chồng một phát vào mặt.
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ đã dập máy, lúc đó tôi điên tiết lên vì không ngờ cô vợ lâu năm hiền lành ít nói mà dám làm điều khủng khiếp đó.
End of content
Không có tin nào tiếp theo