Tìm kiếm: Bao-nhiêu-tiền
Vợ chồng tôi trộm vía cuộc sống suôn sẻ hơn. Cưới xong tôi đẻ liền tù tì 3 năm 2 đứa, tuy chỉ ở nhà lo nội trợ nhưng chồng tôi làm ăn được thành thử tài chính dư giả.
Nghĩ mình đi làm cả ngày cũng vất vả thật, về chỉ muốn tắm rửa rồi ăn cơm và lên giường nằm một mạch đến sáng. Còn vợ thì về đến nhà phải cơm nước, dạy con học, dọn dẹp nhà cửa.
Tôi cố gắng làm ăn tốt, chăm chỉ việc nhà nhưng luôn nhận được sự soi mói, chê bai đến từ mẹ chồng.
2 vợ chồng cùng làm công nhân, kinh tế không có, chú dì ấy phải đi vay mượn đủ kiểu mới có đủ chi phí. Thương em quá, tôi vào tủ lấy 10 triệu cho để đỡ một phần chi phí ăn uống, đi lại trong thời gian ở viện.
Hưởng ứng lời kêu gọi của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Trường Giang đã ủng hộ số tiền lớn đến bà con vùng lũ lụt.
Hồng hỏi anh chiếc nhẫn bao nhiêu tiền, Bình nói bằng một tháng lương của anh. Hồng nghe xong thì sững cả người, đó là phí sinh hoạt cả tháng của họ.
Cứ đến cuối tháng, tôi chuyển 50 triệu vào tài khoản của vợ, còn bản thân chỉ giữ vài triệu để chi tiêu. Cho đến khi tôi bị ung thư dạ dày thì mới phát hiện ra bộ mặt thật của vợ. Cô ấy bỏ rơi tôi và con, ôm hết tiền bỏ đi, không để lại một đồng nào chữa bệnh cho tôi.
Từ trước đến nay gia đình tôi luôn hòa thuận, là tấm gương cho cả khu phố học tập. Sao giờ lại ra nông nỗi này. Tôi và các con ráo riết truy hỏi chuyện vợ đã cặp kè với người đàn ông nào?
Thấy chồng cuống quýt lo cho chó cưng thế, tôi cũng tặc lưỡi quay đi vì biết có cấm cản cũng chẳng được. Tuy nhiên hôm sau giặt quần áo cho chồng, tôi vô tình nhặt được hóa đơn chồng mua thuốc cho chó mà choáng luôn.
Tôi vội chạy lại ôm chồng, mong anh ấy sẽ bình tĩnh lại. Điều làm tôi kinh ngạc đó là đám cho vay nặng lãi lại cúi đầu chào ba mẹ chồng tôi rồi im lặng rời đi, rốt cuộc chuyện này là sao.
Vì trước khi cưới, chồng tôi làm được bao nhiêu tiền cũng đưa hết cho mẹ, bây giờ tiền ấy chuyển sang tôi nên bà luôn tìm cách hoạnh hoẹ, kiếm chuyện với tôi.
Bây giờ tôi sống trong nhà chồng áp lực tứ phía, tình cảm vợ chồng rạn nứt, mẹ chồng đay nghiến, chỉ có con nhỏ làm chỗ dựa.
Bác sĩ nói tôi sinh khó nên phải mổ, anh nói không có tiền. Anh còn nói rằng lúc trước chạy chữa hết nơi này đến nơi khác nên chẳng dành dụm gì được. Tôi muốn mổ thì tự bỏ tiền ra mổ.
Chứng kiến cảnh tượng này, cô con gái đứng bên cạnh chỉ biết thở dài.
Trước khi anh ra mẹ có điện trước cho mấy cô bán rau quen ở chợ để thử lòng anh và đúng như mẹ dự đoán, anh cứ tưởng người lạ nên thoải mái bộc lộ bản chất.
End of content
Không có tin nào tiếp theo