Tìm kiếm: Chị-gái-chồng
Tất cả những trái khoáy tưởng như không thể có trong thực tế này lại hội tụ hết ở bà mẹ chồng ghê gớm của chị Trang Trang.
Chúng tôi đau vì nỗi đau mất chị nhưng còn nỗi lo lắng về thằng cháu rồi không biết sau này sẽ ra sao, chồng tôi có ngỏ ý nhận nuôi nó làm con, tất nhiên ở bao lâu nay có tình cảm rồi nên tôi cũng không từ chối.
Vừa nhìn thấy tên cháu nội trên giấy khai sinh chồng cầm về, bố mẹ chồng mặt tái mét đứng không vững
Còn tôi thì đi hết từ bàng hoàng này đến ngỡ ngàng khác, không ngờ sự thật đằng sau cái tên mà chồng nhất định đặt lại là như vậy.
Thế nhưng mới đây, mẹ chồng tôi gợi ý là để bà ra… ở riêng trong căn nhà cấp 4 cách đây 7 km mà chúng tôi đang cho thuê. Bà nói ở chung, bà không thấy thoải mái khi con cái vất vả mà không giúp được, còn nếu giúp thì bà không đủ sức.
Chưa kịp thắc mắc và xả hết nỗi lòng vì những gì mẹ chồng trăng trối thì tối qua trong cuộc họp gia đình, bác cả lại đề nghị vợ chồng tôi một việc khác quá đáng không kém.
Sáng hôm mùng 1 Tết, tôi mừng tuổi bố mẹ chồng mỗi người 200.000 đồng gọi là lộc đầu Xuân. Chị chồng tôi cũng sang chúc Tết đã "lên mặt", mừng tuổi hai người mỗi người 500.000 đồng như thể, bọn tôi ở thành phố mà chả ra gì.
Đêm tân hôn, vợ chồng tôi chỉ nằm trò chuyện. Nhưng trong câu chuyện, anh khiến tôi thực sự hoang mang.
Tối nào cũng vậy, thấy hai đứa hoan hỷ đóng cửa phòng là bà lại xuất hiện và ra hiệu: “Hôm nay, không phải ngày đẹp đâu đấy”….
Mẹ chồng Hằng dù biết con dâu ngầm lên án bà đối xử lạnh bạc với cô, nhưng lại chả phản bác được gì, vì đó là sự thật và vì thái độ vẫn mềm mỏng, lễ phép không chê vào đâu được của cô.
Có lẽ không một ai tin được rằng, là phụ nữ, là mẹ… mà chính tôi cũng không biết đứa con mình từng mang nặng đẻ đau lại không phải của chồng. Nếu không có câu chuyện ngày hôm đó thì suốt đời này tôi vẫn bị gia đình.
Hai mươi tư tuổi tôi lấy chồng. Chồng tôi hơn tôi năm tuổi, có học vấn, khá tâm lý và rất yêu thương tôi. Một đứa sớm mồ côi, sớm rời ghế nhà trường theo bà nội bươn chải ngoài đời như tôi tưởng đã bước qua giai đoạn buồn khó cuộc đời để sang trang mới rạng rỡ hơn. Nhưng có lẽ số tôi không may mắn thế.
Không lâu sau thì em có bầu lại sinh được bé gái. Sau khi cưới không lâu, em mới phát hiện chồng đánh bài, đánh đề.
Có lẽ không một ai tin được rằng, là phụ nữ, là mẹ… mà chính tôi cũng không biết đứa con mình từng mang nặng đẻ đau lại không phải của chồng. Nếu không có câu chuyện ngày hôm đó thì suốt đời này tôi vẫn bị gia đình.
Mỗi khi vợ chồng giận nhau là các chị gái chồng và bố chồng em lại nói xấu thêm vào. Các chị gái chồng hàng ngày thường gọi điện cho chồng em phán xét em và điều hành cuộc sống vợ chồng em.
Khi nói ra câu nói đó, tôi rất vô tư và không có gì ác ý nhưng không hiểu sao cả nhà chồng mắng tôi là vô duyên, còn bảo thích thì về nhà mẹ đẻ mà ở, khỏi phải chịu cảnh sống chung với mẹ chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo