Tìm kiếm: Cung-nữ
Tô Ma Lạt tên thật là Tô Mạt Nhi hay Tô Mạt Nhĩ, theo tiếng Mông Cổ có nghĩa là "cái túi làm bằng lông thú. Tuy xuất thân không nổi bật nhưng Tô Ma Lạt từ nhỏ đã thông minh, lanh lợi.
Nhiều vị Hoàng đế trong lịch sử bị ám ảnh bởi tình dục nữ, trong đó nổi tiếng nhất là Tùy Dạng Đế Dương Quảng, Hoàng đế của Tùy Đường. Mặc dù hoàng đế bị ám ảnh bởi tình dục nữ, nhưng không có hoàng đế nào chọn cung nữ trẻ đẹp để phục vụ mình mà lại chọn thái giám. Vì sao.
Có hàng ngàn, hàng vạn hạ nhân nhưng người Từ Hi Thái hậu tin tưởng nhất chỉ có đại thái giám Lý Liên Anh.
Trong lịch sử phong kiến Trung Hoa, việc cấp phát bổng lộc định kỳ hàng năm cho các phi tần, thái giám, cung nữ và thị vệ bắt đầu được tiến hành từ thời nhà Minh. Đến khi nhà Thanh nắm quyền thống trị, quy chế này tiếp tục được kế thừa và duy trì.
Sự gắn bó thân thiết trên mức bình thường của Từ Hi Thái hậu và thái giám Lý Liên Anh đã làm dấy lên nghi vấn về quan hệ thực sự giữa họ.
Một trong những nhiệm vụ quan trọng mà Hoàng đế Trung Quốc cần làm là đảm bảo giống nòi bằng việc sinh con trai. Vì mục đích này, họ sở hữu hậu cung khổng lồ với rất nhiều phi tần, được chia thành hệ thống cấp bậc đầy đủ.
Các hoàng đế xưa nay được mệnh danh là có ba vạn mỹ nhân, nhưng hậu cung của hoàng đế thật không có mấy người tiếp xúc với vua, nếu có nhiều như vậy mà tiếp xúc hết, e rằng hoàng thượng sẽ chết vì kiệt sức.
Sau khi xuất cung, nhiều cung nữ nhà Thanh của Trung Quốc bị mọi người ghét bỏ, thậm chí là không thể tìm được ý chung nhân để thành thân.
Đa số các cung nữ sau khi vào cung đều mong mình được Hoàng thượng để mắt tới, có cơ hội trở thành Phi Tần. Tuy nhiên, may mắn ấy không đến với tất cả. Hiếm hoi lắm mới có một cung nữ được nhà vua sủng ái. Còn lại đa phần cung nữ chủ yếu xoay quanh việc cung phụng Hoàng đế và các phi tần.
Không chỉ phải "bóp mồm bóp miệng" trong việc ăn uống, ngay tới tư thế ngủ của hạ nhân trong cung cũng có quy định rõ ràng. Cung nữ khi ngủ không được ngửa mặt lên trời mà buộc phải nằm nghiêng, co chân lại.
Sau khi Thục Hán diệt vong, Hậu chủ Lưu Thiện phải tới đất Nguỵ, nhưng người dân nước này không nổi loạn hoá ra là vì nguyên nhân đơn giản này.
Các thái giám sợ tắm cho phi tần đến mức mỗi lần phục vụ xong chỉ muốn quên hết đi.
Không đơn giản chỉ là sự ưu ái của vua đối với thái y mà còn nguyên nhân bất khả kháng khác khiến cho thái y không thể bị hoạn.
Dù có ở địa vị nào, quyền lực ra sao thì các phi tần vẫn luôn phải thực hiện 'quy tắc ngầm' với thái giám nếu muốn có cơ hội được hoàng đế ân sủng và địa vị vững chắc trong cung.
Thật không ngờ, số thức ăn thừa đó có thể dùng vào nhiều việc khác nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo