Tìm kiếm: Kỹ-Năng-Sống

Nguyễn Mạnh Tường đã nói thế khi chúng tôi hỏi về cái Tết đầu tiên trong trại giam của anh ta. Đêm Giao thừa trong Trại tạm giam số 1 Công an TP Hà Nội, Tường không thể rơi thêm bất cứ một giọt nước mắt nào nữa, vì đơn giản: "Tôi không còn nước mắt để khóc". Các can phạm cùng buồng, có người không chịu nổi khóc rưng rức, có người muốn che giấu sự yếu mềm bằng cách úp mặt vào gối giả vờ ngủ. Bánh chưng, giò, kẹo bánh cứ thế xếp giữa nhà, chẳng ai buồn ăn.
(DNVN) - Sinh ra tại một miền quê nghèo thuộc khu vực sông nước Đồng bằng Sông Cửu Long, ngay từ thuở bé, chị Huỳnh Thị Kim Hoàng (SN 1986) quê Long An đã phải gánh chịu những thiệt thòi khi cánh tay trái của chị không thể cử động hay làm gì được từ hậu quả của một cơn sốt. Tuy nhiên, không vì thế chị buông xuôi số phận mà đó lại là động lực để chị phấn đấu cho cuộc sống hiện tại.

End of content

Không có tin nào tiếp theo