Tìm kiếm: Khinh-thường
Anh ta không ngại ngần hỏi chuyện lập gia đình của tôi. Tôi thẳng thắn nói không còn tin vào đàn ông nữa. Rồi anh ta xung phong lên hát góp vui cho đám cưới, còn mời tôi đi lên cùng.
Anh đang đi học sao cho em sung sướng được. Em không sợ vất vả, chỉ sợ sau này anh thành đạt có chức có quyền lại cảm thấy xấu hổ vì có vợ quê như em.
"Cũng may nhờ cái tát ấy mà mình tỉnh táo hơn và sẵn sàng một cuộc tháo chạy khỏi anh ta".
Tôi đã cố giải thích nhưng mẹ vẫn không chấp nhận.
Con bé xinh xắn, cao ráo nên tôi rất thích nhưng cách cư xử thì thật khó chấp nhận.
Bố mẹ chồng tôi cũng ngã ngửa trước sự thật về cậu con rể.
Mẹ chồng em thật quá đáng. Đáng lẽ bà phải thấy biết ơn chứ không phải trách móc con dâu như thế này.
Đêm ngủ lại trong nhà em mà tôi thấy xấu hổ vô cùng. Nhà em ấy giờ có khác gì cái resort thu nhỏ đâu kia chứ.
Tôi đứng chôn chân tại chỗ, nước mắt rơi lã chã.
Tôi có thể lạnh lùng từ chối chồng cũ nhưng với em gái anh, tôi lại không thể cứng rắn xa cách được.
Thấy tôi bối rối vì không biết sử dụng cái máy thế nào cho đúng, em dâu giàu có liền lên tiếng mỉa mai.
Mẹ tôi thấy hai con rể ẩu đả thì vội gào lên can ngăn nhưng không có tác dụng, chỉ đến khi bác sĩ và y tá xuất hiện mới tách được hai người ra.
Tôi ôm mặt khóc nức nở khi biết âm mưu mà bạn trai thực hiện ngay trong hôn lễ của chúng tôi.
Mối quan hệ giữa em và mẹ chồng rất tốt đẹp cho đến khi em sinh con rồi đòi tự đặt tên cho thằng bé.
Tôi kinh ngạc trước sự giận dữ của chồng. Chị chồng tôi cũng thật quá đáng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo