Tìm kiếm: Phụng-dưỡng
Vợ chồng tôi sửng sốt, không muốn nhận nhưng bố mẹ cứ ép buộc phải nhận lấy số tài sản trên.
Khi bố bảo muốn chuyển đến viện dưỡng lão ở, cả nhà tôi vội phản đối.
Ngủ dậy, tôi thấy mẹ chồng vừa đi chợ về. Điều bất ngờ là bà đi chợ bằng cái túi hàng hiệu tôi mua tặng.
Mẹ tôi bị tai biến nhẹ. Dù bà không phải nằm liệt giường, nhưng từ đó sức khỏe yếu, tay chân bủn rủn làm gì cũng phải có con cháu giúp đỡ.
Bà hầm cho con dâu một nồi canh hầm thật ngon. Vậy mà đêm đó vừa ăn bát canh hầm của bà con dâu lại đau bụng phải vào viện cấp cứu.
Sau 7 năm chịu nhiều ấm ức với mẹ chồng, tôi đã quyết định ly hôn, tận hưởng cuộc sống tự do từ đó đến nay.
Suốt bao năm, vì cái suy nghĩ trọng nam khinh nữ mà tôi bỏ con của mình để nuôi con của kẻ khác. Đó là nỗi sỉ nhục lớn nhất của một người đàn ông.
Người ta thường nhắc đến những vụ án nổi tiếng của Bao Thanh Thiên còn đời tư của ông thì lại không được quan tâm đến nhiều.
Bị vợ phát giác nên chồng tôi chặn số của bồ, cắt đứt liên lạc; không ngờ "tiểu tam" tức giận hẹn gặp, bắt tôi trả số tiền lớn mà cô ta đã tiêu cho anh 3 năm qua.
Qua lời kể của chị hàng xóm cũ, tôi mới hiểu ra lý do thật sự của nguyên nhân dẫn đến ly hôn của mình.
Bất ngờ một ngày tôi thấy vợ trở về. Cô ấy nhìn mập mạp hơn, đi về phía giường bệnh của tôi. Tôi giận vợ lắm, không muốn nhìn thấy cô ấy. Nhưng My đưa tôi xem một tờ giấy khiến tôi bật khóc.
Chị nói là khi mẹ còn sống, bà từng nói là để lại 50 cây vàng cho bố giữ. Thế nên chúng tôi đã cầm thì đưa ra, đừng có giữ một mình.
Khi nghe hết chuyện mẹ của bạn trai kể lại mà tôi chết sững, rối bởi. Không biết phải xử lý tình huống này thế nào cho êm đẹp.
Cuộc đời của người đẹp này bị chính những người thân thuộc phá hoại bằng 1 kịch bản dàn dựng đáng sợ.
Tôi làm sao chịu nổi cảnh không được gặp con trai mới sinh. Vậy là tôi chỉ còn cách ly hôn với vợ. Dù sao có đứa con trai mới là mong muốn lớn nhất của tôi. Tôi quyết định để lại hết nhà cửa, tài sản chung cho vợ và hai con gái.
End of content
Không có tin nào tiếp theo