Tìm kiếm: cây-lúa

“Lỗ quá”, “chắc trả đất lại rồi lên Bình Dương làm thuê” là hai cụm từ mà chúng tôi ghi nhận được từ nhiều người trồng lúa vùng ĐBSCL trong những ngày nơi đây đang bước vào thu hoạch rộ, nhưng giá lúa sụt thêm so với thời điểm trước khi thu mua tạm trữ 1 triệu tấn lương thực quy gạo.
“Lỗ quá”, “chắc trả đất lại rồi lên Bình Dương làm thuê” là hai cụm từ mà chúng tôi ghi nhận được từ nhiều người trồng lúa vùng ĐBSCL trong những ngày nơi đây đang bước vào thu hoạch rộ, nhưng giá lúa sụt thêm so với thời điểm trước khi thu mua tạm trữ 1 triệu tấn lương thực quy gạo.
Sau nhiều năm chỉ “đóng đinh” trong vụ hè thu, điệp khúc “được mùa - mất giá” lan sang đông xuân chính vụ, khiến nông dân ĐBSCL phải co cụm lợi nhuận vào hạt lúa đông xuân sớm và xem đó như hào lũy cuối cùng bảo vệ hiệu quả trồng lúa. Thế nhưng giờ đây, cái thành lũy cuối cùng ấy tiếp tục “lung lay” khi lúa đông xuân sớm đối mặt với thiệt hại mới: Mất mùa, rớt giá.
Sau nhiều năm chỉ “đóng đinh” trong vụ hè thu, điệp khúc “được mùa - mất giá” lan sang đông xuân chính vụ, khiến nông dân ĐBSCL phải co cụm lợi nhuận vào hạt lúa đông xuân sớm và xem đó như hào lũy cuối cùng bảo vệ hiệu quả trồng lúa. Thế nhưng giờ đây, cái thành lũy cuối cùng ấy tiếp tục “lung lay” khi lúa đông xuân sớm đối mặt với thiệt hại mới: Mất mùa, rớt giá.
Vùng đất bạt ngàn U Minh Hạ thuộc tỉnh Cà Mau vừa “mọc” lên một trang trại đa canh lúa - cá - hoa màu các loại rộng hơn 300ha, có bờ mương thẳng tắp, có kho chứa, nhà máy xay xát.
Dưới bàn tay tài hoa của những nghệ nhân tại Doanh nghiệp tư nhân Tây An do bà Phạm Thị Ngắn là Giám đốc, một nguyên liệu rất dồi dào, chỉ dùng làm đồ thổi là bẹ ngô, bèo bồng, đã trở thành những sản phẩm thủ công mỹ nghệ xinh xắn, được giới trẻ ưa thích.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.

End of content

Không có tin nào tiếp theo