Tìm kiếm: e=sống-chung
Cuộc sống đời thường của bà trái ngược hoàn toàn với những số phận khắc khổ trên màn ảnh.
Anh nào ngờ từ câu nói hôm đó đã ngấm ngầm trong lòng chị một nỗi đau tột cùng.
Đúng lúc cô hàng xóm cũng tỉnh lại quay sang nhìn tôi. Tôi bình tĩnh lại nhìn rõ tình trạng cả tôi và cô ấy đều không mặc gì.
Mặc dù rắn trông hơi đáng sợ nhưng thực chất chúng rất hiền lành và không dễ dàng tấn công con người.
Mẹ anh lao ra phăng phăng chạy đến chỗ cho chó ăn rồi ăn ở đó. Con trai đến gần là mẹ cắn, mẹ cấu véo đau điếng. Anh ôm chặt mẹ bế mẹ vào nhà mãi một lúc sau mẹ thiếp đi ngủ thì mới có thể nói chuyện với vợ được.
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ đã dập máy, lúc đó tôi điên tiết lên vì không ngờ cô vợ lâu năm hiền lành ít nói mà dám làm điều khủng khiếp đó.
Đến nay đã 4 năm nhưng tôi vẫn không mang thai. Chồng tôi ngày một bức bối, thậm chí là nổi giận vô cớ. Đến một hôm tôi cùng chồng đến nhà một người bạn chơi. Thấy ai cũng có con bồng bế, lại bị bạn bè nói khịa vài câu mà về nhà chồng đòi ly hôn với tôi.
Tôi hả dạ lắm, nhưng tôi không như cô ta, không muốn gây khó dễ cho ai. Điều tôi cần làm bây giờ là chăm sóc gia đình mình và sống thật hạnh phúc, chỉ thế thôi.
Cô bật khóc nức nở khi nhận được tin nhắn của chồng. Không ngờ anh vẫn luôn nghĩ cho cô, vẫn yêu thương cô như ngày nào. Suốt đêm cô không ngủ được, sáng sớm liền chạy nhanh đến để gặp anh.
Tôi như bị rơi xuống địa ngục. Sao có thể như vậy chứ, rõ ràng lần đầu tiên chúng tôi gần gũi em vẫn còn là con gái mà? Nhưng kết luận của bác sĩ chắc chắn không sai được, trừ khi là em đã lừa tôi.
Mới chưa đầy 1 tháng mẹ chồng đến chơi mà vợ chồng tôi đã xảy ra cãi vã, đánh nhau tới mấy lần. Cũng có lần con trai tôi chứng kiến cảnh bố mẹ đánh nhau và rồi cháu đã nói một câu khiến bà lặng lẽ rời đi.
Lần đầu mang thai, tôi không có kinh nghiệm nên vẫn đi giày cao gót. Hôm đó chẳng may sảy chân, tôi bị ngã và không giữ được con. Biết chuyện xảy ra ngoài ý muốn nên chồng không trách cứ. Chỉ có mẹ chồng của tôi là tối ngày chì chiết.
Nhắc đến vợ là tôi thấy chán rồi, đuổi cổ về bên ngoại cả tuần nay chẳng thấy nhắn tin xin lỗi, quá quắt thế không biết.
Ngày ra tòa ly hôn, tôi bế con nhìn sắc mặt chồng lạnh nhạt, hờ hững. Anh nhường quyền nuôi con cho tôi, còn anh chu cấp tiền nuôi dưỡng. Lúc chuẩn bị rời khỏi tòa, Quốc bất ngờ đi về phía tôi, vứt vào người tôi cái ba lô cũ trước mặt bố mẹ mình.
Năm đó, tôi với Hùng- chồng tôi yêu nhau nhưng không được gia đình anh chấp thuận. Mẹ chồng cho rằng mẫu phụ nữ quá cá tính, mạnh mẽ như tôi thì không thể chăm sóc chồng con. Bà thích phụ nữ dịu dàng, đoan chính, giỏi nữ công gia chánh.
End of content
Không có tin nào tiếp theo