Tìm kiếm: hát-rong

Chị đồng nghiệp “bắt mối” cho tôi gặp Nguyễn Bá Hải (chủ nhân của sáng kiến “Mắt thần” cho người khiếm thị) nhắn: “Hải dễ thương lắm, nhưng gặp thì cực kỳ khó. Bạn ấy đi suốt, vào Nam ra Bắc”. Ừ, thì Hải bận thiệt. Ngồi nói chuyện với tôi, điện thoại anh reo ầm ĩ, thúc giục. “Chừng 1 giờ nữa mình đi Đà Nẵng để sáng mai trao “Mắt thần” cho người khiếm thị ở ngoài đấy nên có vẻ bận bịu đôi chút” - Hải phân trần. Tôi cười. Tôi chẳng trách Hải chút nào, bởi tôi gặp Hải cũng vì tấm lòng của Hải
Ra trường, thất nghiệp, những cử nhân này đã dấn thân vào nghề hát rong vạ vật đường phố là. Họ cũng phải học bài bản và tuân thủ "luật chơi" nghiêm túc khi kiếm ăn bằng cái nghề mua vui cho thiên hạ này.
Trước năm 1975, khi còn ở Sài Gòn rồi sau đó về Miền Tây làm việc, tôi chưa hề được tiếp xúc với ông Phạm Duy. Tuy nhiên tôi học hỏi được trong những ca khúc của ông khá nhiều điều bổ ích về cách viết ca từ và khai triển quãng âm. Đặc biệt tôi thẩm thấu được kỹ năng phát triển và nâng chất được giai điệu dân ca vốn rất dễ rơi vào đơn điệu thành những quãng âm mới mẻ nhưng vẫn giữ được hồn tình của âm nhạc dân tộc.
Sau sự ra đi của ca sĩ/nhạc sĩ Duy Quang, nền tân nhạc Việt lại vừa mất đi một cây đại thụ, người để lại một gia tài âm nhạc đồ sộ và những ảnh hưởng lớn với nhiều người, đó chính là nhạc sĩ Phạm Duy, ông vừa mất vào chiều 27/1/2013, ở tuổi 93.

End of content

Không có tin nào tiếp theo