Tìm kiếm: mất-vợ
Ngày còn trẻ tôi định lấy người đàn ông mình thương nhưng bố mẹ ngăn cản quyết liệt. Mẹ bảo trong khu phố có rất nhiều anh chàng tốt, công việc ổn định, việc gì tôi phải lấy chồng xa. Tôi cứ mở lòng ắt sẽ có người thích, không cần lấy người cách cả nghìn cây số.
Nhìn bọc nilon trên tay mà tôi thấy cay mắt.
Tôi cầm tờ giấy A4 chi chít chữ mà cảm thấy tình cảm vợ chồng cũng nhẹ tênh như tờ giấy mỏng này.
Phụ nữ đâu chỉ cần 1 ông chồng chỉ biết nộp đủ lương hàng tháng và sống lầm lũi như 1 cái máy được lập trình sẵn.
Chúng tôi can ngăn thế nào cũng không nổi.
Tôi cầm tờ giấy A4 chi chít chữ mà cảm thấy tình cảm vợ chồng cũng nhẹ tênh như tờ giấy mỏng này.
Vợ chồng tôi kết hôn đến nay đã được 6 năm. Chúng tôi đều xuất thân từ tỉnh lẻ lên Hà Nội sống và làm việc. Bố anh mất sớm, ở nhà chỉ còn mỗi mẹ già nên sau khi kết hôn vợ chồng tôi quyết định chuyển về quê sống để tiện chăm sóc mẹ.
Tôi hỏi lý do vì sao bố làm vậy. Ông chỉ bình thản nói “con gái lấy chồng như bát nước đổ đi”.
Tuyên bố như đinh đóng cột của chồng khiến tôi giật thót người vì sợ hãi. Tôi không bao giờ nghĩ anh lại bắt tôi phải làm việc này.
Chị dâu là người rất hiếu thắng không bao giờ chịu thua ai, sẵn sàng dám cãi nhau tay đôi với mẹ chồng và người nói sau cùng luôn là chị ấy.
Ngày xưa bát mì này giúp anh và em đến với nhau, còn bây giờ cũng là bát mì này nhưng lại khiến tình vợ chồng tan nát. Anh đã thay đổi rồi, không phải anh của ngày xưa nữa. Em chỉ cần con, còn toàn bộ tài sản này là của anh hết hãy giữ lấy mà hưởng thụ em không ham', vợ nhẹ nhàng nói.
Lúc đó tôi chỉ có ý định đến nhà cô ấy xem cuộc sống hiện tại thế nào thôi. Thế nhưng đến nơi thì tôi chết lặng với hai đứa con trai giống y đúc khuôn mặt của tôi chạy ra mở cổng.
Lúc trước Huê không lo mà giữ chồng, đến khi gia đình tan nát thì lại muốn là mẹ hiền vợ đảm.
6 tháng trước, tôi vẫn còn là một người phụ nữ sợ hãi chuyện mất chồng, ám ảnh chuyện bị chồng phản bội. Nên tôi luôn tìm cách để giữ chồng bên cạnh, tôi quản lý anh gắt gao đến mức bố mẹ tôi cũng phải lên tiếng bênh vực con rể.
Tháng nào mẹ chồng cũng đòi đi viện dù chẳng ốm đau, tôi vừa giận vừa thương khi thấy tờ giấy dưới gối của bà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo