Tìm kiếm: nghẹn-ngào
Để củng cố hơn nữa cho tổ ấm hạnh phúc, con đầu lòng được 2 tuổi, tôi bàn với chồng sinh thêm bé thứ 2 nhưng thả mãi chẳng dính bầu. Đi khám mới biết tôi bị vô sinh thứ phát, dù điều trị thuốc thang bổ sung rất nhiều, buồn là tình trạng không cải thiện.
Ngày trọng đại, mẹ chồng trao tận tay tôi 1 tỷ đồng tiền mặt, cùng nhiều bất động sản có giá trị mà bà công chứng quyền thừa kế cho tôi.
Mẹ chồng cũ của tôi chẳng bao giờ ngờ tới có ngày phải đối diện với sự thật cay đắng này.
Khi tôi đang loay hoay chuẩn bị quần áo để ngày mai sang nhà chồng thì tiếng gõ cửa vang lên.
Tôi đến bệnh viện, cầm theo một lốc sữa cho người ốm. Tôi gọi cho Hạnh và đi đến số phòng mà cô ấy nói. Đến phòng bệnh, tôi ngỡ ngàng nhìn thấy Hạnh đang dỗ dành một đứa trẻ khoảng 7 tuổi.
DNVN - Mới đây, mạng xã hội xôn xao trước hình ảnh đầy cảm xúc về một cô giáo ở Yên Bái tạm nghỉ giữa giờ, ngồi ăn vội gói mì tôm sống giữa khung cảnh trường học tan hoang sau lũ. Hình ảnh chân thực ấy không chỉ chạm đến trái tim của nhiều người mà còn nhận được hàng ngàn lời khen ngợi, thậm chí có người còn ví von nhan sắc cô giáo vượt cả Hoa hậu.
DNVN - Vừa qua, Hoa hậu Đỗ Thị Hà đã gấp rút lên đường đến các tỉnh phía Bắc để hỗ trợ và động viên tinh thần bà con chịu thiệt hại sau cơn bão Yagi. Cô xót xa trước sự thất thần của người dân, nhiều gia đình mất trắng tài sản.
Ngày hôm qua là ngày nghỉ, lúc tôi đi tập thể dục buổi sáng về, tôi sửng sốt thấy mẹ và em tôi cùng với rất nhiều đồ đạc để trước cửa nhà. Tôi nóng mặt hỏi mọi người đến nhà có việc gì, sau đó liền mang hết đồ bỏ ra cổng.
Chị nói là khi mẹ còn sống, bà từng nói là để lại 50 cây vàng cho bố giữ. Thế nên chúng tôi đã cầm thì đưa ra, đừng có giữ một mình.
Nhưng từ sau ngày chồng qua đời, chị dâu tôi có gì đó không bình thường. Nhiều đêm tôi nghe tiếng động ngoài cửa, nhìn ra thì thấy chị dâu lén lút ra ngoài.
Tôi đứng trong bệnh viện ôm đứa con mới sinh đã mất mẹ. Tôi hoang mang rối bời, chỉ biết gọi cho vợ. Nghe giọng vợ bình thản trong điện thoại, tôi nghẹn ngào.
Ngày trước tôi thương chị dâu bao nhiêu thì giờ tôi thấy giận chị bấy nhiêu. Tôi từng thương nể chị là người phụ nữ sống kiên cường, tình nghĩa. Vậy mà giờ chị lại khiến tôi và mẹ thất vọng.
Đến nay đã 4 năm nhưng tôi vẫn không mang thai. Chồng tôi ngày một bức bối, thậm chí là nổi giận vô cớ. Đến một hôm tôi cùng chồng đến nhà một người bạn chơi. Thấy ai cũng có con bồng bế, lại bị bạn bè nói khịa vài câu mà về nhà chồng đòi ly hôn với tôi.
Tôi đến bệnh viện, cầm theo một lốc sữa cho người ốm. Tôi gọi cho Hạnh và đi đến số phòng mà cô ấy nói. Đến phòng bệnh, tôi ngỡ ngàng nhìn thấy Hạnh đang dỗ dành một đứa trẻ khoảng 7 tuổi.
Tôi nghe mẹ nghẹn ngào nói trong điện thoại, đời thuở nào mà chồng qua đời chưa được 3 tháng mà vợ đã đi bước nữa. Chị dâu nào có phải người như thế. Tôi chỉ ậm ừ đáp lại mẹ rồi cúp máy.
End of content
Không có tin nào tiếp theo