Tìm kiếm: nhà-văn-việt-nam

Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
(DNHN) Đến khu bán đảo Linh Đàm, bước chân vào phòng làm việc của Nhà Văn Lê Xuân Đức và nhìn những cuốn sách viết về Bác Hồ đã xuất bản chỉ trong chục năm trở lại đây, mỗi cuốn đều không dưới ba đến bốn trăm trang viết, không ai nghĩ rằng đó là sản phẩm và công sức làm việc của một người đã ở vào tuổi xưa nay hiếm.

End of content

Không có tin nào tiếp theo