Tìm kiếm: quan-võ
Lịch sử Trung Hoa đã ghi nhận một trường hợp về người phụ nữ dù mù một bên mắt, tàn phế một bên chân vẫn được Hoàng đế yêu thương trân trọng, lập làm Hoàng hậu.
Nhà vua hàng tháng được hưởng 90 quan và 10 cân gạo để lo việc nấu nướng. Trong khi đó, bổng lệ của mẫu hậu mỗi năm là 10.000 quan và nhiều phương gạo tốt.
Sử sách Trung Quốc còn lưu giữ nhiều giai thoại thú vị về người vợ chân to của Chu Nguyên Chương - ông hoàng nổi tiếng nhất triều Minh.
Tào Tháo được hậu thế đánh giá là nhà chính trị kiệt xuất, “nắm hết phép thuật của Thân, Thương, bao quát kế sách diệu kỳ của Hàn, Bạch”.
Cổ nhân có câu: “Cao nhân bất lộ tướng”. Mấy ngàn năm qua, chúng ta vẫn cho rằng chiến thắng Xích Bích là dựa vào tài trí của Gia Cát Lượng và Chu Du, trên thực tế, người thực sự quyết định thắng bại trận này lại hoàn toàn là một nhân vật khác.
Tháng 3/1974, những người nông dân vùng Tây An, Thiểm Tây, Trung Quốc trong lúc đào xới trên cánh đồng của mình đã vô tình chạm phải đầu một bức tượng bằng sành mà họ tưởng rằng đó là pho tượng Phật.
Sử Việt từng xuất hiện những cặp dũng tướng là cha con, đã lập nhiều chiến công hiển hách, để lại tiếng thơm muôn đời.
Thống lĩnh 20 vạn cấm quân, Cao Cầu phần nào thể hiện bản lĩnh của một đại tướng và không câu kết với các đại gian thần để khuynh đảo triều đình.
Vì muốn bảo vệ cha con Kim Thị vốn thân cô thế cô, Lỗ Trí Thâm đã bày kế khích tướng đối với “Trấn Quan Tây” Trịnh Đồ và rồi ra tay đánh chết tên bán thịt lợn vốn vô cùng hống hách này.
Thống lĩnh 20 vạn cấm quân, Cao Cầu phần nào thể hiện bản lĩnh của một đại tướng và không câu kết với các đại gian thần để khuynh đảo triều đình.
Thủy Hử của Thi Nại Am là câu chuyện về 108 hảo hán, hội tụ cùng nhau tại “Bến nước” cất cao ngọn cờ Thế thiên hành đạo. Nhưng không phải ai trong số 108 đầu lĩnh Lương Sơn cũng là chân chính anh hùng, hảo hán đúng nghĩa. Và nếu suy xét thật kĩ, Lương Sơn thực ra chỉ có duy nhất 1 người, mà phẩm chất, tính cách, cuộc đời của chàng...
Trong "Thủy Hử truyện", Thi Nại Am đã rất ưu ái nhân vật Võ Tòng khi dành rất nhiều chương đặc sắc viết về hành trạng của vị hành giả này.
Để phát hiện và sử dụng nhân tài, hai phương thức chính được các triều đình phong kiến Việt Nam là tiến cử hoặc bảo cử và thi cử.
Một trong những đế vương mang tiếng xấu bị sử sách đánh giá, phê phán đó là Lê Tương Dực, ông vua thứ 9 của nhà Hậu Lê. Tuy nhiên ít ai hay Vua Lợn còn có một người đóng thế khi thực hiện nghi thức ngoại giao với nhà Minh.
Ngoài một chữ “nghĩa” nổi bật, xuyên suốt nội dung, “Tam quốc diễn nghĩa” cũng miêu tả rất nhiều về chữ “trí”. Trong rất nhiều tình tiết đấu trí trong truyện, xuất sắc hơn cả vẫn là đoạn Tôn – Lưu liên hợp kháng Tào, hỏa thiêu Xích Bích. Từ câu chuyện ấy, người đời có thể thấy nghệ thuật thuyết phục có một không hai của Khổng Minh Gia Cát Lượng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo