Tìm kiếm: ân-hận
Nhiều người vẫn nói chị dâu em chồng luôn nghi kỵ và ghen ghét nhau. Thú thật tôi chưa bao giờ có ý định đó với em chồng. Chỉ vì hoàn cảnh nên mới ra cớ sự này.
Mãi đến khi liên lạc được với bạn thân của anh, tôi mới biết Thành bị bệnh nan y. Anh sợ sau này khi qua đời, tôi sẽ bị gia đình nhà anh gây khó dễ.
Sau đấy bà gửi lên cho tôi chục triệu nhưng tôi giận gửi trả lại vì trong hoàn cảnh ấy tôi chỉ cần sự quan tâm, thương yêu của mẹ, không cần tiền.
Có đêm nằm bên tôi, anh cứ ôm khư cái điện thoại chờ tin nhắn của vợ. Đợi tôi ngủ anh còn nhắn tin cho chị ấy xin tha thứ, mong làm lại từ đầu.
Chuyện không ai muốn đó đồn tới tai nhà vợ sắp cưới của tôi, họ lập tức hủy hôn không gả con gái cho tôi nữa. Mất 2 năm tôi mới lấy lại tinh thần để yêu và làm đám cưới với Khánh, vợ hiện tại của tôi bây giờ.
3 năm kết hôn, tôi vẫn lên kế hoạch tránh thai vì chưa muốn có con. Tôi nghĩ đợi đến khi nào có nhà riêng, lúc đó đẻ con thì hợp lý hơn.
Đợt này vợ tôi có bầu nhưng bị doạ sảy suốt nên tôi bắt cô ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Chẳng biết mẹ tôi chăm con dâu ra sao mà ngày nào vợ cũng nhắn tin than thở bà khó tính, nhưng tôi chẳng tin.
Chán bà quá tôi nghĩ cách đuổi khéo bà về quê để thuê giúp việc cho đỡ bực. Bởi tôi tính về lâu về dài, bà cứ như vậy thì chăm con chăm cháu sao tốt được.
Nghe chồng nói, tôi khóc không ra tiếng vì quá thương chồng và ân hận vì những gì mình đã đối xử với anh.
Qua lời kể của chị hàng xóm cũ, tôi mới hiểu ra lý do thật sự của nguyên nhân dẫn đến ly hôn của mình.
Ly hôn xong tôi mới thấy ân hận, nhưng làm cách nào vợ cũ cũng nhất quyết không chịu tha thứ. Cuối tuần trước tôi đến đón con đi chơi, trên đường đi, con tôi vô tư kể: 'Con thích ngồi ô tô cơ, chú Hùng với mẹ toàn chở con đi chơi bằng ô tô, sướng ơi là sướng.
Tôi kiếm ra tiền nên việc có thêm người mới cũng chẳng phải gánh nặng kinh tế. Thời gian quen nhau, tôi sẵn sàng mua điện thoại đời mới, chu cấp cho cô ta những thứ đắt đỏ. Đổi lại, cô ta luôn tỏ ra ngoan ngoãn và chiều chuộng tôi.
Còn chồng tôi anh ta nhiều lần tìm đến tôi cầu xin tha thứ, van xin vì ngày xưa đã trót dại nhưng tôi không đồng ý.
Tôi đứng trong bệnh viện ôm đứa con mới sinh đã mất mẹ. Tôi hoang mang rối bời, chỉ biết gọi cho vợ. Nghe giọng vợ bình thản trong điện thoại, tôi nghẹn ngào.
Sáng hôm sau Khánh bắt xe về để nói chuyện cho ra lẽ. Thế nhưng về đến nhà thì anh chết đứng khi thấy vợ cười nói với gã đàn ông khác trong nhà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo