Tìm kiếm: đông-dương

Hầu hết những người Chà Và lớn tuổi đang sinh sống tại TP HCM đều khẳng định người có công đem món thịt dê phổ biến cho người Việt là ông B. Ahamad - người Ấn Độ. Năm 1939, ông Ahamad sang Malaysia tuyển chọn những chú dê, cừu ngon lành nhất đưa sang Sài Gòn bằng đường biển.
Chúng tôi đã được nghe dư luận phản ánh rất nhiều thông tin liên quan đến việc dự án vẫn đang triển khai trên đỉnh núi Hoàng Liên, gây ảnh hưởng môi trường và tác động không tốt tới không gian du lịch trên đỉnh Fansipan. Nhằm làm rõ những thông tin mà bạn đọc phản ánh, trong các ngày 25-26.1, PV Báo Lao Động đã lên đỉnh Hoàng Liên để tận mắt chứng kiến những gì đang diễn ra tại đây.
Ngày 27-1, tại Tân Cảng Cái Mép, Bà Rịa - Vũng Tàu, Công ty Dịch vụ Lữ hành Saigontourist đón tiếp và phục vụ tàu biển cao cấp Celebrity Century mang theo khoảng 2.500 du khách và thuyền viên (quốc tịch Mỹ, Canada, Úc, châu Âu) tham quan TP.HCM, Bà Rịa - Vũng Tàu, Huế. Đây là lần đầu tiên Saigontourist đón tàu Celebrity Century đến Việt Nam.
“Mỗi người đều có thể trở thành nhà lãnh đạo xuất sắc trong lĩnh vực của mình”. Đó là chia sẻ của anh NGUYỄN BÁ QUỲNH - 45 tuổi, với gần 20 năm là lãnh đạo cao cấp của nhiều tập đoàn - đã tham gia cùng chuyên mục Đối thoại tuổi đôi mươi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.
Ở đây ông Võ Bá Cường muốn đề cập tới tư thế ngồi của một nhà văn, “ngồi bệt”là không bị ràng buộc gì vào vị trí, sinh hoạt trong xã hội, để rồi tự do viết, tự do sáng tác, từ phê phán hiện thực, đến hiện thực khách quan, không lệ thuộc, miễn là phản ánh được cái chân thiện mỹ của cuộc đời, để tác phẩm của mình được trọng vọng, được tôn vinh trong các cuộc thi.

End of content

Không có tin nào tiếp theo