Tìm kiếm: đối-xử
Nghe mẹ chồng nói mà Thư tủi thân vô cùng. Đành rằng con nào cũng là con, mà sao mẹ lại phân biệt đối xử nhiều như vậy.
Mẹ chồng tôi lớn tuổi, chân yếu không thể đi lại được, chỉ có thể ngồi một chỗ và phải có người phục vụ. Tôi gọi điện cho chồng nhưng không thể liên lạc được.
Em và anh ta ly hôn một tháng rồi, làm gì có chuyện phải chịu tang khi mẹ chồng cũ qua đời chứ?
Tôi nhìn mấy bộ quần áo mẹ chồng đưa cho mà ứa nước mắt. Cùng lúc đó chồng tôi xách va li về nhà sau chuyến công tác.
Nhìn chồng giận dữ trong bất lực rồi quay mặt vào tường mà tôi thương anh vô cùng, song cũng chẳng giúp được gì cho anh.
Về nhà mà tôi suy nghĩ rất nhiều. Đúng như chị ta nói, việc đó thành công chỉ có lợi cho tôi, còn lợi đủ đường.
Tôi chẳng ngại đáp trả một câu, vừa lịch sự vừa khiêm tốn nhưng cũng đủ khiến vợ cũ của chồng ê chề nhục nhã.
Tôi không nghe được tiếp nữa nên lao vào quát con rồi bắt con xin lỗi bà. Con gái tôi vẫn không chịu, nó nói một câu khiến tôi trợn tròn mắt kinh ngạc.
Sau 3 năm chung sống, vợ đòi ly hôn, khi tôi theo cô ấy về nhà ngoại, tôi sững sờ bởi hình ảnh mẹ vợ
Ba năm sau kết hôn, tôi luôn đối xử tốt với vợ. Tôi nghĩ mình chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với cô ấy.
Chồng mất khi con mới sinh ra được một tháng nên tôi phải làm việc rất vất vả để kiếm tiền nuôi hai mẹ con.
Về em kể với bố mẹ mà bố bắt em quay về xin lỗi chồng và coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng em không về.
Trước kia, mẹ chồng từng chửi bới tôi ngay trong bữa cơm khiến tôi uất trào nước mắt, vậy mà thời gian gần đây, bà nhiệt tình đến kỳ lạ.
Tôi quát chồng ầm ĩ khiến cả nhà náo loạn: "Anh định để cái nhà này sạt nghiệp hay sao?".
Thanh đi xuống dưới bếp lấy cốc nước mát uống, không ngờ lúc đi ngang qua phòng mẹ chồng, cô lại nghe thấy bà nói chuyện điện thoại.
Là con trai ruột mà anh tôi còn vô tâm vô tình như thế thì làm sao tôi dám trách chị dâu, trách cháu trai nửa lời đây?
End of content
Không có tin nào tiếp theo