Tìm kiếm: “sẻ-chia

Họ thường hẹn hò dưới ánh trăng, ước hẹn sẽ bên nhau trọn đời trọn kiếp, không nảy sinh cảm tình với người khác. Nếu thái giám phát hiện cung nữ mình yêu thương đem lòng yêu người khác thường sẽ rất đau khổ, thậm chí là lên kế hoạch đánh ghen, xử lý tình địch.
Một thời gian sau đó, có một bạn nam khác kết bạn với em qua mạng xã hội. Bạn ấy chủ động làm quen và muốn hẹn hò với em. Nói chuyện được một khoảng thời gian, em cũng dần thấy mình có tình cảm với bạn ấy thì bạn ấy bỗng dưng bạn ấy không muốn nhắn tin hay nói chuyện với em nữa.
Nếu đàn ông ngoại tình vì “lạ”, thì đàn bà ngược lại, họ hay thay lòng đổi dạ vì những người thân quen. Đàn ông có thể nắm tay hay ôm ngay một cô gái mới gặp lần đầu, đàn bà chỉ dựa vào vai người đàn ông họ tin cậy. Đàn ông có thể lên giường với bất cứ người phụ nữ nào mà không cần phải có tình cảm, đàn bà lại chỉ ngủ với người mà họ yêu....".
Trong cuộc đời này, có lẽ không có nỗi hụt hẫng nào bằng việc mất niềm tin. Huống hồ trong tình yêu, đôi khi niềm tin chính là thứ duy nhất để người ta duy trì mối quan hệ. Ấy vậy mà vào buổi tối ấy, mọi thứ dường như vỡ vụn khi cô bạn gửi vào điện thoại em một tấm hình vô tình chụp được. Là anh đang kề vai cùng một cô gái lạ.
Anh Lại Văn Điệp, một người khuyết tật ở xã Vũ Ninh (huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình) đã làm được những điều phi thường, trở thành giám đốc doanh nghiệp chuyên sản xuất đồ gỗ mỹ nghệ, tạo việc làm cho trên 30 lao động, chủ yếu là những người khuyết tật từng có hoàn cảnh bất hạnh như anh.
Hai mươi tư tuổi tôi lấy chồng. Chồng tôi hơn tôi năm tuổi, có học vấn, khá tâm lý và rất yêu thương tôi. Một đứa sớm mồ côi, sớm rời ghế nhà trường theo bà nội bươn chải ngoài đời như tôi tưởng đã bước qua giai đoạn buồn khó cuộc đời để sang trang mới rạng rỡ hơn. Nhưng có lẽ số tôi không may mắn thế.

End of content

Không có tin nào tiếp theo