Tìm kiếm: trẻ-mới-sinh
Tôi mệt mỏi nhất là khoảng thời gian sau sinh. Đẻ mổ ở viện 5 ngày mới được về, mẹ đẻ tôi ở quê bán cả đàn lợn được 30 triệu đồng lên cho hết con gái. Để thông gia thoải mái, bà đưa tiền cho tôi trước mặt mẹ chồng tôi.
Khi đến Ngũ Trang Quán của Trấn Nguyên Đại Tiên, Tôn Ngộ Không phát hiện ra rằng quả của cây nhân sâm có thể kéo dài tuổi thọ của con người không phải vì nó là gốc rễ của trời đất, mà bởi vì cây hấp thụ tinh hoa của vạn vật mỗi ngày để bản thân nó sinh trưởng.
Hầu hết những người này đều có chiều cao rất khiêm tốn, thậm chí có người cao chưa đến 1m. Thủ phạm gây ra đang lẩn trốn giữa làng.
Tôi nhìn đứa trẻ đỏ hỏn trong tay chồng mà không biết phải làm sao. Anh nói mẹ của đứa trẻ không còn ai là người thân. Anh cũng không thể để nó bơ vơ cho người khác nhận nuôi.
Khi mọi người hỏi dồn dập đứa trẻ là con của ai, chị dâu chần chừ rồi thở dài trả lời: “Đây là máu mủ của chồng con”. Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân. Vì quá hoảng sợ, anh ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ cho tội lỗi của mình.
Tôn Ngộ Không đã lén ăn trộm quả nhân sâm quý giá trong vườn của Trấn Nguyên đại tiên.
“Em cũng ước nó là con của anh, nhưng em không thể lừa dối anh nữa, đứa trẻ này thật sự không phải máu mủ của anh”.
Tôi có chút băn khoăn, dù sao đây cũng là con của người cũ của chồng. Tôi dù din tưởng anh cũng không tự tin để làm mẹ của một đứa trẻ không phải ruột thịt với mình.
Nghe thấy tiếng khóc trong nhà tôi lấy làm lạ nên vội chạy vào xem, để rồi vô cùng sốc khi nhìn thấy chồng đang vỗ về một đứa trẻ nhìn rất thành thục.
Lúc đi, tôi không liên lạc với Phượng, cũng không nhắn tin cho chồng biết. Tôi dẫn hai con về nhà ngoại rồi tranh thủ sang thăm bạn thân.
Vợ tôi im lặng một lúc rồi tắt máy. Sau đó, cô ấy anh chóng tới bệnh viện, đưa tay ra bế con của tôi. Cô ấy nói.
Tôi một mực không tin, tôi nghĩ cô ấy chỉ đang cố gắng cắt đứt quan hệ của tôi và con. Chúng tôi ly hôn 7 tháng, mà giờ đứa trẻ đã chào đời thì không phải con của tôi thì của ai.
Thời gian gần đây, chồng tôi thường xuyên phải đi công tác. Anh nói với tôi có một công trình ở tỉnh khác đang thi công, anh không thể thường xuyên ở nhà. Nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi, có lỗi của chồng khi về nhà, tôi chỉ thấy xót cho chồng, luôn cổ vũ anh hết mình.
Tôi quá thất vọng và đau khổ, tôi nên làm gì đây, chẳng lẽ ly hôn chồng sao.
Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân. Vì quá hoảng sợ, anh ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ cho tội lỗi của mình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo