MC Quỳnh Hương: “Ông xã là hoa tiêu của đời mình”
Loạt ảnh của dàn sao hot sân khấu Nụ cười mới được 'đào' lại: Trường Giang gầy hóp cả má, Lâm Vỹ Dạ cực 'lúa' / Vân Hugo chuẩn bị kết hôn, được cầu hôn bằng nhẫn kim cương
Tôi đang được sống đúng như ước nguyện
Sau một năm rời xa công việc MC, cảm giác của chị lúc này như thế nào? Và mất bao lâu để chị vượt qua cảm giác nhớ nghề?
Một năm tạm chia tay với lĩnh vực truyền hình, tôi hầu như không cho phép mình nhìn lại chặng đường cũ. Vì cứ nhìn sẽ không tránh khỏi cảm giác buồn và nhớ, mà lúc này không phải lúc cho những cảm xúc như vậy được len vào. Có một lần trong chương trình giao lưu, được xem clip tổng hợp đoạn đường nghề trên dưới 20 năm của mình ở lĩnh vực truyền hình, những cảm xúc của những ngày cũ ùa về. Lúc đó tôi không kìm được nước mắt. Nói làm sao mà không nhớ, bởi đó đã là một phần thanh xuân của tôi.
Tháng Tư vừa qua, tròn 20 năm ngày đầu tiên Thay lời muốn nói phát sóng, đọc tin nhắn các bạn tự nhiên nhớ lắm... Trong những ngày này, nhìn lại và xâu chuỗi những gì đã xảy ra, tôi có thể hiểu được vì sao duyên “đẩy đưa” mình phải dừng truyền hình để rẽ hẳn sang con đường khác, kết nối và lan tỏa những giá trị sống tích cực.
Quyết định tạm dừng công việc đã gắn bó gần 20 năm qua, chị chọn hướng đi mới cho mình như thế nào?
Những ngày đầu năm 2020 cho tới nay, cả thế giới đã trải qua một cơn “vượt khó” đại đồng với một sự thử thách chưa từng thấy. Cũng là lúc tôi có nhiều thời gian, toàn tâm toàn ý để làm đúng việc mình mong muốn làm.
Trong một năm ngắn ngủi từ khi ngừng công việc của đài, tôi cùng các cộng sự kịp làm khá nhiều, trong đó đa số là những dự án hướng về cộng đồng. Tiếp tục những gì được coi như "thế mạnh" của mình trước đây, của một Quỳnh Hương "Thay lời muốn nói 19 năm" - là kết nối và chia sẻ tâm tư. Nhưng bây giờ sẽ đi sâu hơn vào những vấn đề mà trước đây chỉ có thể gợi mở chứ chưa thể giúp đưa ra hướng giải quyết.
Trong đó, có thể kể đến chuỗi chương trình "Khi cần chia sẻ" hướng đến các vấn đề khác nhau trong đời sống, hay các chuyến du lịch Truyền cảm hứng. Du lịch chỉ là một cái duyên, cái cớ đẹp để mọi người được kết nối lại với nhau, cùng nhau cộng hưởng những giá trị đẹp của cuộc sống, nhìn lại mình, điều chỉnh mình, hướng mình về hướng sống tích cực và giàu yêu thương hơn.
Khi không còn quá nhiều ràng buộc, được “tự do bay nhảy” chị có cảm thấy hài lòng không?
Những việc đã làm ở trên, hẳn bạn đã nghe ra sự hạnh phúc được “tự do bay nhảy” và toàn tâm toàn ý phát triển tất cả những gì mình mong ước rồi chứ (cười). Nhưng thật ra không phải con đường này là “rẽ một cái, rồi gặp toàn hoa hồng”. Cũng bầm dập, “lên bờ xuống ruộng”, trải qua rất nhiều khó khăn cùng thách thức tưởng không thể nào lê bước tiếp. Nhưng, thực sự khi từng cái đã qua được rồi, mới thấy đó chính là những "bài thi" dành cho mình, những bài thi rất khó, mà trong đó ta không có quyền lùi, chỉ có một đường duy nhất là lội cho qua. Một khi đã “lội qua” được rồi, ta sẽ có một loại sức mạnh, sức lì, sức rắn mà trước đây ta không có.
Khi bước ra ngoài để phát triển thương hiệu cá nhân, chị nhận thấy lợi thế lớn nhất của mình là gì?
Ở vai trò MC có lẽ mọi người biết đến Quỳnh Hương nhiều nhất, nhưng thật ra cũng đã hơn 10 năm rồi, tôi cùng các người chị em gái trong gia đình đã lập ra công ty truyền thông du lịch phối hợp với các Đài truyền hình thực hiện nhiều chương cũng như tổ chức các sự kiện cho các tập đoàn, công ty. Từ vai trò cố vấn cho công ty, nay tôi chính thức toàn lực để cùng các cộng sự thực hiện nhiều dự án, mở các nhánh mới.
Khi bước từ một người làm việc cho một đài truyền hình lớn sang làm doanh nghiệp độc lập, lợi thế lớn của tôi đó là sự tin yêu của khán giả. Điều này vừa là một thuận lợi không nhỏ, vừa là một thử thách: phải sống, phải làm việc sao “coi cho được”, cho xứng với những nỗ lực mà mình đã vun đắp mấy chục năm qua trên con đường trước đây.
Lợi thế thứ hai là tôi có rất nhiều kinh nghiệm từ ngành truyền hình và việc dẫn dắt, quán xuyến cả chương trình, nên bây giờ, trong mọi điều mình làm, sẽ có sự bao quát, chỉn chu hoặc ít nhiều phảng phất nét "lan tỏa rộng" của truyền hình.
Và khó khăn lớn chị cần vượt qua là gì? Chị thấy điều hành một tổ chức, là người đầu tàu công ty chị cần thay đổi như thế nào để thích nghi và để “bộ máy” của mình chạy suôn sẻ?
Có lẽ đó chính là sự tự thân vận động, đứng mũi chịu sào cho cả một tập thể. Ngày trước, đứng “nép dưới một mái nhà quá lớn”, chỉ là làm sao cho thật tốt nhiệm vụ chuyên môn của mình. Còn bây giờ, là đau đầu trước rất nhiều bài toán thực tế mà bất kỳ một doanh nghiệp nào cũng phải đối mặt. Không thể lúc nào cũng để “máu nghệ sĩ” của mình “tràn bờ” như trước đây được. Nếu không, đôi khi, nó sẽ thu hái được nhiều… hậu quả thương đau (cười).
Những dự án chị đang theo đuổi hiện tại đều hướng đến tính cộng đồng thì chị lấy thu nhập từ nguồn nào để “nuôi” nhân sự của mình?
Quả thật trong hơn 10 năm qua, từ khi thành lập công ty, chị em nhà mình luôn rất “đau đầu” với bài toán kinh doanh đó. Nhưng mà cứ tâm niệm rằng, dốc hết lòng, hết sức rồi sẽ có thành quả. Cứ làm bằng tâm, rồi mọi người sẽ nhìn thấy cái tâm ấy mà thương. Từ cái thương đó sẽ dần chuyển thành sự tin tưởng và chọn lựa.
Sự chọn lựa ở đây không phải cho cá nhân Quỳnh Hương hay công ty, mà là sự chọn lựa để cùng nhau trao – nhận những giá trị sống tích cực, yêu thương, vốn là điều chúng tôi đang chia sẻ, đôi bên cùng có lợi. Cuộc sống họ thay đổi theo chiều hướng tích cực, còn chúng tôi được làm nghề, sống được với nghề một cách tốt đẹp và lương thiện.
Nghiêm túc nhìn nhận, thời kỳ này tôi học được cách cân bằng giữa ước muốn làm thật nhiều điều tốt đẹp cho cuộc sống mà vẫn phải duy trì được công ty, nuôi được ê-kíp những cộng sự tâm huyết và "thiện chiến" để cùng nhau đi thật dài và thật xa.
Ông xã là “hoa tiêu” của mình
Có phải ẩn sau một MC Quỳnh Hương dịu dàng, nữ tính là một người rất khó tính và yêu cầu cao trong công việc?
Bạn quan sát từ xa mà đã nhìn ra như vậy, hẳn… nhiều người hợp tác với tôi cũng đã nhìn ra điều đó rồi (cười). Tôi thực sự rất nghiêm khắc với cả bản thân và cả các cộng sự, để đạt được những kết quả chỉn chu nhất có thể, trong mọi việc mình làm. Tôi nghĩ điều này cũng cần thiết thôi. Đâu phải dễ dàng tạo được sự tin yêu từ mọi người suốt mấy chục năm qua. Xây đã khó, duy trì càng khó.
Hình ảnh MC Quỳnh Hương phía sau công chúng là người như thế nào? Chị có thể tự nhận định về mình?
Tôi là người… ít thích gặp người khác, và… rất ghét bị rủ “đi uống cà phê” (cười). Có thể đó là một phần gen thừa hưởng từ cha tôi, vốn cũng là một người rất hướng nội.
Tuy vậy, tôi cũng không thích sự cô độc, nên luôn muốn được sống và làm việc trong một tập thể những người mình thương và hiểu mình. Và trải bao năm tháng, tôi đã tạo được những môi trường như vậy.
Ở gia đình, tôi bằng lòng với sự kết nối thương thiết giữa cha mẹ, các chị em, con cháu… Ở môi trường làm việc, tôi có một ê-kíp đủ thương nhau như người một nhà, ăn ý với nhau ở tâm huyết làm việc và chí hướng.
Tôi hiểu, những điều này, một nửa là do mình may mắn, một nửa là sự nỗ lực bền lòng của mình trong mọi lúc sống và tương tác với mọi người, và cảm thấy biết ơn vì mình nhìn ra được điều đó từ rất sớm.
Trong hình ảnh chị chia sẻ hay xuất hiện trước công chúng luôn là một Quỳnh Hương giàu năng lượng tích cực, vui vẻ. Nhưng có thời điểm nào chị thấy mình “gồng lên” để che giấu nỗi buồn hay sự lo lắng không?
Con trai tôi hay nhận định: “Mẹ là người “sensitive positive” – người tích cực theo chiều hướng nhạy cảm”. Nghĩa là tôi không phải là người không biết buồn hay xuống tinh thần. Trái lại, đâu đó trong những đợt tích cực thường trực, thi thoảng tôi nghe mình rất buồn, rất lo lắng, rất chùng lòng. Nhất là khi thời gian sau này, tôi “được” làm cái cột buồm “đứng mũi chịu sào” trong hầu hết tất cả các trường hợp, và thế giới sau này nhiều thăng trầm quá.
Nhưng tôi sẽ không để mình chịu đựng tình cảnh đó lâu. Tôi luôn tìm một người thân thương, đủ tin cậy để níu vai mà khóc, mà kể và chia sẻ. Xong rồi, là sẽ quẹt nước mắt, lau mặt, gan lì đứng dậy, tiếp tục… làm “cái cột buồm”.
Đó cũng là một phần trong những “bài thi lớn” mà cuộc đời này tôi phải học cho thấu: tiếp nhận và hóa giải những trở ngại để qua đó dần “gan lì” hơn. Có lẽ không ai muốn đâu, nhưng khi ai đó thấy cần lan tỏa những điều tốt đẹp trong cuộc sống, ắt hẳn người đó phải trải qua nhiều thử thách, mà qua được, họ có thêm sức mạnh.
Nhưng ở tầm tuổi này, tôi nhìn ra được một giá trị quan trọng “Cái kết tốt đẹp của bất kỳ một hành trình nào, cho dù suôn sẻ hay nhiều chướng ngại. Miễn ta giữ niềm tin sắt đá vào thành công cuối cùng, rồi cuối cùng nó cũng sẽ tốt đẹp cả thôi”.
Cách đây vài ngày, chị bước vào sinh nhật tuổi 46, chị có cảm thấy thanh xuân của mình đã trôi qua quá nhanh không?
Tôi không cảm thấy mình đang trôi qua tuổi thanh xuân gì, vì từ lâu rồi, với tôi, thanh xuân không nằm trong số tuổi, mà là sức sống từ trong tâm hồn. Ngày nào bạn còn đủ khỏe để làm được những điều tốt đẹp cho cuộc sống này, bạn còn có tâm trạng ngắm thiên nhiên quanh mình và thưởng thức những điều dễ thương đang diễn ra xung quanh, bạn vẫn còn rất trẻ. Và không phải tự nhiên mà có được như vậy, bạn cần nuôi dưỡng nó từng ngày, từng giờ.
Ở tuổi 46, tôi nghe thương cảm giác thanh xuân trong lòng mình, khi tôi đang làm được rất nhiều điều ích lợi cho bản thân, gia đình và cộng đồng quanh mình. Tôi giữ thói quen tập yoga và chạy bộ, tập Latin Fit đều đặn, cười nhiều, không giữ hờn giận hay ghét ai lâu. Hóa giải mọi bực bội dần về hướng bỏ qua, tập thương cả những điều khó thương.
Tôi đang biết ơn và trân quý mọi điều mình đang có nhưng cũng đủ biết chấp nhận để không quá chấp mắc vào sự níu giữ. Mọi sự đến và đi theo duyên. Như một dòng chảy không ngừng, cứ vậy mà sống, sẽ thấy nhẹ hơn là cứ lo lắng “níu giữ thanh xuân”, chẳng làm gì cả.
Chị luôn tâm sự con trai là nơi chia sẻ với chị nhiều điều, còn ông xã chị thì sao? Thời điểm công việc của chị thay đổi, anh đã hỗ trợ hay chia sẻ với chị điều gì?
Ông xã là “hoa tiêu” của mình (cười). Anh biết tôi từ lúc mới 14 tuổi, mối quan hệ nửa thầy – nửa đàn anh của anh ấy thực sự định hướng tôi nhiều lắm trên đường đời. Tuy vậy không có nghĩa là được anh “chăm bẵm”, trái lại nữa là đàng khác. Anh luôn để tôi “tự bơi” sau khi đã chỉ ra một hướng đi mới.
Tuy vậy, cứ mỗi lần anh mở lời nói một câu gì đó anh quan sát được, thì y như rằng, vài năm sau đường đời lái tôi đi y theo hướng đó. Dù thời điểm anh nói, tôi hầu như không thấy mình liên quan hay có khả năng gì đi về hướng đó.
Chẳng hạn, hồi khoảng 1996, anh nói miền Nam mình thiếu MC giọng Nam Bộ quá, em theo đi. Rồi cái khoảng hai năm sau, duyên đưa tới, tôi bén duyên dẫn chương trình truyền hình thật!
Hoặc như năm ngoái, trước khi tôi kéo va li đi một trong những chuyến “bay nhảy mệt quá trời quá đất” của mình, anh xót, anh bảo “Bay nhảy cũng một chặng thời gian thôi, em đừng nghĩ cứ phải ra đường mới “kéo” được người về mà giúp. Em cứ ở nhà, nghiên cứu, giảng dạy, người cần sẽ tự khắc tìm đến em, đó mới là vai trò em thích hợp nhất”.
Lúc đó, tôi nhớ là mình khóc và nói “Em đâu có muốn, tại cuộc đời đưa đẩy vậy mà”.
Ai ngờ, trong thời gian này, mọi chuyện đưa đẩy y như anh nói. Tôi bén duyên được với Nhân số học, và nghĩ đến mở được những khóa học giúp người học thấu hiểu mình hơn và thay đổi, cải thiện cuộc sống dựa trên cơ sở phân tích và điều chỉnh Nhân số học. Mọi người tự tin tưởng rồi tìm đến với mình. Và đúng thật, tôi cũng làm được điều mình mong mỏi, mà không cần phải đi nhiều nữa!
Cha cùng "anh xã" là hai người đàn ông lớn của đời tôi, là hai bóng cây, chính trị viên, tư vấn viên, bạn tâm giao… nhiều vai trò lắm! Thực sự tôi cảm thấy may mắn và biết ơn khi bao xung quanh là những chỗ dựa tinh thần lớn như vậy.
Kế hoạch trong 5-10 năm tới của chị là gì? Chị có lên kế hoạch cho một lộ trình trong cuộc sống của mình không?
Tôi từng chia sẻ, cuộc đời mình vận hành theo chữ Duyên, nhưng không có nghĩa là để bản thân cứ vậy mà “trôi”. Bởi cảm giác “trôi bồng bềnh” khác hẳn với “trôi lềnh bềnh”, bạn biết mà phải không? Tôi luôn có những định hướng rõ cho cuộc sống, nhưng không quá cưỡng cầu, để nếu sự việc không theo ý mình, mình không vì vậy mà suy sụp.
Tôi thấy mình đặc biệt hợp với chuyện học và nghiên cứu, có thể sau những khóa tâm lý sống mà tôi đã tham gia tại các nước trong thời gian qua, chặng đường tới đây tôi có thể sẽ tìm thêm một ngành nào đó để học chuyên sâu. Đặc biệt là các lĩnh vực chữa lành, trị liệu về tinh thần.
Tôi mơ một ngày nào đó đủ duyên, có thời gian tĩnh tâm tập trung vào việc viết lách, để lan tỏa được nhiều hơn những điều đã ngẫm nghiệm được trong quá trình nghiên cứu, tìm hiểu, trải nghiệm những năm qua.
Tôi ấp ủ hành trình kết nối với bà con kiều bào khắp nơi trên thế giới thông qua các chuỗi chương trình đậm chất nhân văn. Có thể thời gian tới duyên sẽ đủ cho chúng tôi thực hiện được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Tại sao Lưu Diệc Phi không có ai theo đuổi khi còn đi học? Sau khi xem ảnh sinh viên, cư dân mạng cho rằng: Không xứng đáng
Con gái út nhà Quyền Linh khoe loạt ảnh đón mùa đông nhẹ nhàng, ái nữ đậm chất 'điện ảnh' khiến netizen mê mẩn
Huyền Lizzie tung ảnh diện bikini, body hiện tại 'đỉnh nóc'
Đâu là bức ảnh đáng xấu hổ của nam tài tử Lee Min Ho khiến anh muốn xoá nhất?
Cô được ví 'Marilyn Monroe của Hồng Kông', là người tình trong mộng của Lưu Đức Hoa và Thành Long, dù đã góa chồng 17 năm vẫn nhiều người si mê
NSƯT Chí Trung nói về chuyện ly hôn vợ đầu: 'Tôi sốc toàn tập'