Đời sống

2 tháng nay, sáng nào chồng cũng ăn mặc chỉn chu và ngửa tay xin vợ 50 nghìn, để rồi khi biết lý do, tôi sốc cạn lời

Cứ ngỡ chồng ra đường tìm việc làm, nào ngờ đó chỉ là cái cớ che đậy sự thật phũ phàng phía sau.

5 bí quyết 'giữ lửa' trong gia đình dành cho phụ nữ thông minh / 5 thực phẩm gây hại cho xương nhưng lại xuất hiện trong mâm cơm của nhiều gia đình

Trong khi bạn bè ai cũng có nhà riêng và công việc ổn định thì vợ chồng tôi vẫn đang phải thuê phòng trọ.

Tính chồng tôi rất lười biếng không chịu làm việc nhà cũng chẳng muốn đi kiếm tiền nhưng lại thích ăn diện chỉn chu. Trước khi ra đường, dù trong người không có đồng nào thì quần áo vẫn phải đẹp, đầu tóc luôn bóng mượt. Còn tôi thì cả ngày công việc ở cơ quan, về đến nhà bận rộn việc gia đình. Lúc nào cũng tất bật, đầu tắt mặt tối, chẳng có thời gian chăm sóc bản thân.

Nếu được chọn lại chồng, tôi sẽ không bao giờ lấy người đàn ông đẹp trai nhác làm như anh. Anh cứ đi làm được một năm lại nghỉ ở nhà an dưỡng 2 năm. Tiền lương của tôi chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt trong gia đình, nhiều lúc bí bách bảo chồng đi làm phụ với vợ nhưng anh cáu gắt.

Sau khi sinh đứa thứ 2, tôi may mắn kiếm được công việc tốt ở quê nên đã về nhà bố mẹ đẻ sống. Ở trên thành phố, chồng tôi có thể kiếm được việc làm nhưng anh không chịu mà cũng theo chân mẹ con tôi về quê.

Suốt 2 tháng nay, sáng nào chồng cũng ăn mặc chỉnh tề và ngửa tay xin vợ 50 nghìn, để rồi khi biết lý do thì tôi sốc thật sự - Ảnh 1.

Cứ đi lang thang trên đường thì giải quyết được gì, chỉ tốn tiền xăng. (Ảnh minh họa)

Tôi bảo với chồng rằng, bố mẹ làm vườn rất bận nên anh ở nhà chăm sóc con cho vợ yên tâm đi làm. Thế nhưng anh nói đàn ông mà ru rú trong nhà với con thì xấu mặt. Anh bảo sẽ đi tìm việc cho tôi bớt càu nhàu. Anh không thích làm trong công ty, chỉ thích được kinh doanh cho thoải mái tự do.

Vậy là suốt 2 tháng nay, sáng nào vợ chuẩn bị đi làm, chồng cũng vội vã ăn mặc đẹp rời khỏi nhà. Trước khi đi không quên xin vợ 50 nghìn dắt vào túi để ăn trưa hay uống gì đó. Tôi không mảy may nghi ngờ. Cho tới hôm qua, cô bạn thân gọi điện nói: "Chồng bà sao suốt ngày lượn lờ ngoài đường vậy, anh ấy không kiếm việc gì mà làm. Tôi thấy thương bà quá thôi".

Đến lúc này tôi mới cạn lời, hóa ra chồng tôi chẳng đi tìm việc, anh chỉ lấy cớ để ra khỏi nhà hòng trốn tránh việc chăm con, đồng thời đỡ ngại với bố mẹ vợ thôi

Không ngờ chồng trợn trừng mắt mũi nói rằng quá ngột ngạt với cảnh ở rể nên mới ra đường đi dạo cả ngày, chứ chẳng tìm việc gì hết. Chồng bảo ở quê tôi chẳng có công việc gì hợp với anh cả.

Tôi thật sự bất lực, không biết phải nói thế nào để chồng chịu đi làm, gánh vác kinh tế gia đình cùng với vợ nữa?

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm