Tìm kiếm: Ôm-con
Khi chị hàng xóm ra về, tôi hoảng quá, vội chạy vào phòng ôm con để tránh cơn nóng giận của chồng.
Hòa Minzy nói rõ lí do chưa nhận em bé làng Nủ về nuôi khiến ai cũng xúc động.
Tôi thấy vợ vô lý quá nên cũng không thèm khuyên giải, an ủi. Mà như thế, cô ấy càng làm căng mọi chuyện hơn.
Tôi cứ tưởng đó là quà của chồng tặng mình. Có ai ngờ được...
Hôn nhân của tôi 2 lần khoác lên mình chiếc khăn tang: Một lần cho chồng, một lần cho con.
Miệng anh thề thốt sẽ chia tay với bồ, thế nhưng ngựa quen đường cũ, ngay tháng sau anh đã cặp với người khác rồi. Tuyệt vọng, tôi làm đơn ra tòa, anh lại quyết không ký.
Như núi lửa âm ỉ suốt bao năm, hôm nay tôi đã thực sự bùng nổ. Tôi thét lên trong cơn giận dữ: "Mẹ có nhìn lại bản thân mình không?". Những lời đó như xé toạc bầu không khí u ám trong căn nhà mà tôi đã nhẫn nhịn quá lâu.
Tim gan vỡ vụn vì chồng nhưng tôi vẫn không gạt bỏ được tình yêu mù quáng mà ngây dại tự đặt mình lên bàn cân, yêu cầu chồng chọn 1 trong 2, hoặc vợ hoặc bồ. Cuối cùng tôi nhận câu trả lời cay đắng.
Cứ ngỡ quyết định bỏ vợ tái hôn với người tình là đúng đắn và tôi có được niềm hạnh phúc trọn vẹn. Ai ngờ sống cùng vợ mới được 3 năm, tôi bất ngờ phát hiện bị cắm sừng.
Tôi là một bà mẹ đơn thân năm nay 33 tuổi. Cuộc hôn nhân đầu tiên kết thúc không phải vì ly dị, mà do chồng cũ của tôi gặp tai nạn giao thông qua đời.
Khi tôi mang thai đứa con thứ hai, chồng tôi bắt đầu thay đổi. Anh thường xuyên vắng nhà, viện lý do công việc bận rộn.
Thấy anh nặng lòng với vợ như thế, không ai không thương. Chính tôi còn nghĩ thôi thì số chị mình kém may mắn, đoản mệnh nhưng khi sống có được người chồng thương yêu thật lòng như vậy cũng xem như được an ủi.
Tôi cố gắng làm ăn tốt, chăm chỉ việc nhà nhưng luôn nhận được sự soi mói, chê bai đến từ mẹ chồng.
Ngày ra tòa ly hôn, tôi bế con nhìn sắc mặt chồng lạnh nhạt, hờ hững. Anh nhường quyền nuôi con cho tôi, còn anh chu cấp tiền nuôi dưỡng. Lúc chuẩn bị rời khỏi tòa, Quốc bất ngờ đi về phía tôi, vứt vào người tôi cái ba lô cũ trước mặt bố mẹ mình.
2 vợ chồng cùng làm công nhân, kinh tế không có, chú dì ấy phải đi vay mượn đủ kiểu mới có đủ chi phí. Thương em quá, tôi vào tủ lấy 10 triệu cho để đỡ một phần chi phí ăn uống, đi lại trong thời gian ở viện.
End of content
Không có tin nào tiếp theo